tặng anh:NXH
mưa dốc nghiêng bình rượu
xám cả một khung trời
anh mỉm cười khái niệm
cuối phố
giọt mưa hân hoan chảy
trên sân thượng cuộc đời nhá nhem tối
anh nuốt trọn chén lưu linh lên vai gầy nhân thế
con đường thường qua lại lắm lần
phạm ngũ lão!
phạm ngũ lão!
bản thảo chưa lên khuôn
nhưng lần nầy thấy lạ úa cả trời chân mây
tắt quạt trần đêm đen thay ngọn xanh ngọn đỏ
những thân hình gầy guộc sếu cò
gục điếu tàn trên tay
vàng hư vô
một cõi trời thênh thang lêu bêu căn gát gỗ nằm ôm qúa khứ mòn
đông về
cung đàn bỏ dở cơ hội reo dư âm màu hồng phiến diện tần cao
hình dung từ chất đống
ngọn lửa hấp hối tắt
ngoài tầm tay của biển
tôi cùng anh nhấp cạn
ngày mai sẽ không đến
sụt sùi giữa rừng hoang
bước đi buồn tâm niệm
một hoàng hôn bất ngờ
mời anh
trong lòng cô tịch chốn điêu tàn
tôi nghe tiếng ai về ?
đạp trên lá vàng khô*
bằng hơi thở men say một trời nhân thế với câu ca
anh siêu thực một lần
và sống thật một đời dưới mộ phần rêu phủ xanh thơm
mặt trời mọc!
mặt trời mọc!
(kỷ niệm 4 năm mất TTT 3/2010)
*thơ Lưu Trọng Lư