Em ạ, mùa Thu tới thật rồi
Nửa chừng tháng Bảy lạnh lên hơi
Heo may đã thấy về ngang ngõ
Đường quạnh hiu chiều không bóng người…
Năm nay có thể Thu về sớm
Biến đổi đất trời, hết tự nhiên
Anh có bài thơ làm chửa trọn
Thì thôi không dám gửi cho em!
…Và em không đọc thì không biết
Anh nhớ thương em lạnh thế nào
Khăn thắm choàng đầu, em biệt biệt
Hạ hồng Thu xám, giấc chiêm bao!
Ngày lửng lơ buồn ơi lửng lơ
Đây như là Huế Hương Giang mờ…
Chiều vàng hay tím, em nhìn thử:
Có phải trời như thuở Huế xưa?
Có phải Trường Tiền như nối nhịp?
Dài hơn, một chút, đã dài hơn…
Em ơi anh nhớ em như nước
Đang đóng băng, kìa, một chữ Thương!
Đêm qua nằm mộng thấy Thương Thương
Má đỏ au lên đẹp lạ thường! (*)
Hàn Mạc Tử đau hay rất khổ?
Chuyện đời xưa kể mãi chiều hôm!
Chiều hôm, hôm nao, nao nao lòng
Em ơi, em à, em nhớ không?
Buổi sáng, em sang đò, buổi sáng
Buổi chiều, Nam phổ nắng rưng rưng…