Biển đêm ngẫu khúc
Ngu ngơ ngồi hát dưới trăng
ngàn sao trốn vội mây nghèn nghẹn bay
Chưa cạn chén đã ngà say
dưới chân con sóng đặt bày phồn hoa
Bọt tung trắng sóng khơi xa
tràn bờ…
vỡ hết
lại là… bọt thôi
Chỉ nghe lòng cát bồi hồi
cát rồi lại cát…
ta rồi lại ta
Trời thì ở muôn trùng xa
chỉ ta trước biển
và
và
Cô Đơn!
Ru con
Ru con
ba hát giọng buồn
hình như nước mắt ngược nguồn về tim
Lời ru câu nổi tiếng chìm
ru buồn! con dỗi
lặng im! con hờn
Gia tài ba có gì hơn
đôi câu thơ ố chập chờn mộng mơ
Chỉ còn tình thương không bờ
cho con với một tình thơ chảy hoài
Áo cơm như một ngọn roi
quất ba - con ngựa đã còi hết xương
Còn bao nhiêu đó yêu thương
hát ru câu đoạn tiếng trường đời ba
Mai sau cha yếu mẹ già
con ru cha mẹ khúc ca đời mình
Khúc ca sâu nặng nghĩa tình
nốt ơn cha
nốt nghĩa mẹ
nốt ru mình
ngân nga…
Giọng tim
- Tặng Ngô Minh
Bọt bèo là những câu thơ
sinh ra ai có đâu ngờ… chừ ri?
Hoang vu chân vạch lối đi
câu thơ biết có dậy thì lại cho
Hay rồi trôi giạt phận đò
Lênh đênh một mảnh hồn thơ lỡ làng
Mốt mai… thơ có hồi xuân
hay đành lão hóa nửa vần trẻ trai
Buồn mình
giận ai
thương ai
mình riêng một gánh hai vai
cũng buồn
Người thơ đã chết
chỉ còn
câu thơ khát vọng mõi mòn
giọng tim
Lời dâng
Thức đêm mới biết đêm dài
thương em một vóc hình hài
vạc bay
Thương cha trọn một đường cày
vì con gánh hết đắng cay phần mình
Mẹ ơi! dài rộng nghĩa tình
vắt khô bầu sữa nên hình hài con
Dẫu là sông cạn đá mòn
bến sông còn mẹ ruộng đồng còn cha
Rừng xanh lá
cây trổ hoa
và em
ly rượu đậm đà tình chung
Giữa cơn sóng gió bão bùng
tim em - đảo thánh nghìn trùng khơi xa
Cùng em
thưa mẹ
thưa cha
thơ con vậy đó…
ruột rà đời con