Tình về Quảng-Trị
Mùa hạ đưa em về Dốc-Miếu
Lộ 1 quanh co cuối phố buồn
Năm xưa chiến-trường bom đạn nổ
Gió trên đồi bay tận Gio-Phong .
Em nghiêng tóc thả phía Gio-Linh
Nơi con sông chia hai miền ngày trước
Tiếng gọi người đi bỏ lại mối tình
Bao năm rồi không hề nói được .
Núi xanh mấy mùa Hướng-Hóa
Lao-Bảo mùa này biên-giới sương mây
Tím trái sim màu hoa rừng nở
Em con gái Brai năm rộng tháng dài.
Lên đồi Bến-Tắc đầy mộ nghĩa-trang
Linh-hồn lính điêu-linh hương khói
Lá xanh héo
trên cây còn lại lá vàng
Vĩnh-trường chôn ngàn năm mong đợi .
Khe-Sanh mùa này lạnh gió ?
Sân bay Tà-Cơn máu lửa ngày xưa
Người Asoc ngồi quanh nấm mộ
Ở đó Làng Vây ai mãi trông chờ .
Em trao ai trái tim Dakrong
Nhịp cầu quanh co
tình treo đường 9 gởi
Giọng hát Vân-Kiều nước chảy qua sông
Người Pakô uống rượu ngồi ngó núi .
Đường đất đỏ theo em về Mỹ-Thủy
Gởi con tim ở lại La-Vang
Đứng chạnh lòng chiều Thành-Cổ
Máu người xưa tuôn
đại-lộ kinh-hoàng .
Thạch-Hãn sông xuôi bến xóm Chài
Đêm đò đưa người sang Sắc-Tứ
Ngó lên Rockpile máu ai đổ từ lâu
Tiếng chuông Đông-Hà
lệ lòng người cố-xứ .
Mênh mông nước trằm Trà-Lộc
Bước chân đi pha cát vùng đồi
Xanh mấy Trà-Trì thời (con gái) xanh tóc
Hải-Lăng hương tràm ngát mấy bờ vui .
Buổi sáng cà-phê Giọt-thương-Huyền
Nhớ người bốn mươi năm xa khuất
Rượu cạn sầu rót chén Thủy-gia-Viên
Thôi Quảng-trị còn gì hay đã mất ?
Thương lắm hai bờ sông Thạch-hãn
Đắng lòng người ngồi quán Sông Xanh
Nước xuôi về đâu đời lận đận
Về chi đây ngày tháng nao lòng !
(QT.18-8-16)
Em và Sài-Gòn
Sài-Gòn nhiều mây nắng nhẹ
Ở sân bay bổng nhớ em
Ly cappuccino đắng chát
Chiều rớt bên thềm .
Thôi tôi một đời lênh đênh
Cửa thiên-đường đã khép
Nhà thờ đức Bà lặng câm
Chạy quanh những thây ma chết .
Hỏi em Sài-Gìn mắt ướt
Trông ai mà quá long lanh
Đèn trên cao đã tắt
Buồn bao vây chợ Bến-Thành .
Tháng năm phiêu-bạt quê người
Héo lòng nụ hôn môi ngọt
Kể từ buổi em xa tôi
Trái tim giọt sầu chảy máu .
Nữa khuya lang thang hè phố
Sài-gòn,em thức dậy chưa
Rừng người và bầy thú
Đăm đăm lối cũ quên về .
Tình-yêu em cũng thôi đành
Đem làm đám tang ký-ức
Lặng thinh ngã Bảy,hàng Xanh
Giọng người tru lên từng chập .
(Con đường xưa cũ
ngoại-ô bom đạn
Vắng vẻ con tàu sân ga
Người đàn-bà bơ vơ Chợ-Lớn
Tháng ngày chết trôi không nhà .
Những đôi mắt đầy buồn
Bên sông Thủ-thiêm
ngậm tăm đau đớn
Kẽm gai,hầm hố Mậu-Thân
Phố nhỏ chín-chiều-đành-đoạn .)
Có phải em và Sài-Gòn
Hơn bốn mươi năm quay lại
Hạnh-phúc,nghĩa-trang,cuộc tình
Xót xa đem chôn mãi mãi .
Sài-Gòn trong vườn tháng sáu
Lá rụng đầy sân phố mưa
Vắng em kể từ dạo đó
Quên chưa lối cũ đi về ...
(SG.12-8-16)
Mưa Cali. mưa Quảng-Nam
Em đi rồi tình mất trong tôi
Môi người đã quên hò hẹn
Cầm tay ai đứng lặng sông trôi
Phía bên kia bờ em không kịp đến .
Tháng ngày Quảng-Nam buồn hơn gió
Đường Phan-chu-Trinh lạnh vắng cùng chiều
Phố người tuồng như ngái ngũ
Hạnh-phúc em chao bóng một tình-yêu .
Ở phía Nam hai ta
đứng lại bên cầu
Lối chợ nghèo chia hai xóm nhỏ
Tình trôi như bóng núi qua mau
Đêm thao thức người chong sầu nổi nhớ .
Chuyến xe Hà-lam dải dầu nắng bụi
Người lên Tiên-Phước có xao buồn
Em đã mang đi đâu hờn tủi
Khâm-Đức dặm lòng mấy nẻo An-Tân .
Ngày trở lại Chu lai
hai mắt em cười
Môi xưa có còn chát mặn
(Thị xã xưa quân ào như sông trôi
Em đứng bên đường màu áo lính )
Mưa nghiêng về để em áo ướt
Đêm Tam-Kỳ mấy ngã dạt phiêu
Còn đường và ánh đèn mờ ảo
Tôi bỏ đi và từ đó không về ...