Thứ Bảy này, đài loan tin dự báo: Một cơn mưa sẽ đổ xuống Cali. Những con chim én trên đường bay về, tội nghiệp nhỉ đường xa Nam Bắc!
Hôm nay Thứ Năm mây giăng giăng khắp, những đám mây chưa đủ nặng sầu đời. Mây đang trôi và gió thổi mây trôi, không biết có đám mây nào tới lầu Hoàng Hạc…
Tôi bỗng nhớ những gì mình mất mát, chẳng hạn Quê Hương, chẳng hạn người thân…rồi nhủ lòng bằng nhiều ít bâng khuâng: cái gì quá khứ đã thuộc về quá khứ!
Chim hoàng hạc cõng trên lưng lịch sử cả những người mình nhớ mình thương, thí dụ như Hưng Đạo Đại Vương, thí dụ như Quang Trung Hoàng Đế, thí dụ như anh chàng Hoàng Tử Bé…muôn thuở huy hoàng trả lại muôn xưa!
Em ơi em, anh nhớ em bây giờ và cơn mưa sắp tới – một cơn mưa nặng lòng chờ đợi của đường cây sắp sửa héo hon…
…của lòng anh, sắp sửa lại buồn, mỗi giọt nước chắc là giọt lệ biết đâu chẳng vì ngày tận thế, thương làm sao những đứa nhỏ mới chào đời…
Chúng sẽ không được nhìn những đám mây trôi. Chúng sẽ không biết gì cõi đời hư ảo. Chúng rúc vào ngực Mẹ che đầu bằng vạt áo…áo dài em bay một thuở rất nên thơ!