Ký ức quê hương
Đêm xa quê tôi thức cùng nỗi nhớ
Lặng tìm về nghe tiếng mẹ ru
Mái tranh nghèo ấm nồng bếp lửa
Bóng tre chiều phơ phất trong mưa
Tôi tìm về thánh thót tiếng chim
Nơi đồng vắng chiều xanh rất lạ
Câu lục bát trải mình theo gió
Tôi mềm lòng nghe ai hát dân ca
Tôi tìm về nghe tiếng gió đong đưa
Hoa bưởi trắng chập chờn bươm bướm trắng
Nghe tiếng gió trở mình trong ánh nắng
Nghe bồi hồi vị ngọt nước dừa xiêm
Tôi tìm về trong ký ức quê hương
Dòng mương nhỏ chở giùm tôi nỗi nhớ
Xin róc rách tôi lời nho nhỏ
Lặng lẽ tình ngày tháng xa xôi
Nơi sinh thành
Tôi ở quê quen ruộng vườn từ nhỏ
Nơi sinh thành nguồn cội tổ tiên
Cây me già bóng cả còn nghiêng
Cát trắng dừa xanh… lặng thầm nỗi nhớ.
Quê có sông có bồi có lở
Lối mòn xưa trong ký ức vẫn còn
Muối đỗ muối mè… gió thoảng còn thơm
Ớt chỉ ớt kim ấm mùa gió bấc.
Tre vốn thẳng người quê vốn thật
Những tấm lòng ngã bóng trăng soi
Dẫu mưa nắng những gì không thể mất
Là tình người tình đất em ơi !
Đất quê
Nơi tôi sinh ra
Là quê hương
Là cội nguồn
Má tôi cho tôi hình hài máu thịt
Đất quê nhà cho hạt gạo giếng trong
Từ rạ rơm đất cát nắng mưa
Tôi lớn lên như cây khế cây dừa
Trong ký ức tôi
Mái tranh xưa
Lặng thầm bao lời ru con trẻ
Tiếng người xưa
Tiếng ca dao
Còn lan toả nơi bờ tre ruộng lúa
Hình ảnh má tôi
Một đời với trã đất mắm cua
Với giần sàng cái trẹc cái nia
Với vò đất gáo dừa áo tơi nón lá
Tất cả của một thời
Mai sau có trở thành xa lạ
Vẫn rất quen trong cơm dẻo ớt cay
Cọng ngò cọng rau thơm thưở trước
Vẫn ngon lành trong cuộc sống hôm nay
Thời gian qua còn mất những gì
Đất quê tôi lặng thầm trong máu thịt
Nỗi nhớ nào không có lối xưa qua!