Ngang mùa khô
lũ chim buồn không lời
ngày mơ bóng cây thảng thốt
lời mùa màng cánh đồng ngồi nhớ hoa cúc tần thời chân đất
đi lên từ suốt đêm qua dọc đường gốm vỡ
những gót em hồng mềm gót mẹ rạn nứt trên sương
tôi giấu tôi trong cánh bay ủ rũ
đi tìm những chân tháp gạch hồng xa lắc
nơi thị trấn bầy gia súc cô đơn tiếng sừng gõ buồn tháng năm du mục
Tôi hạn khô trầm mình kí ức nước
em xấp xoã tóc dòng đen trôi rắn bò
ngược lên từ đỉnh vú
cát bờ mưa ướt em dịu dàng áo xống
ướt mịn màng thoát lìa xuống
thoắt bay về mù khơi
những phù điêu em
hoá tình sử lâu rồi
Đối diện chân dung tường trắng
ngày trắng chập chờn lau bến cũ
mắt cạn sông khô
bức tranh mở ra những hình thoi ẩn dụ em
hình cá, mắt sông đêm và những chiếc lọ
giấc mơ bốc cháy từ đất, nước và lửa
làm sao ta hiểu tận cùng những con bò thiêng
nhẫn nại lê bước
nhẫn nại kéo chuyến xe đi qua miền cát
chở đầy chum vại đựng huyền tích về tháp mưa rêu
đi qua con đường lưỡi long mong manh trái tím lêu bêu
chập chờn dáng em đội nước
ngược chiều duyên hải
và tự hỏi
những khúc ca buồn trên cát
bao giờ nguôi ?
viết lại 2016