SÀI GÒN TÌNH NGỜI
Đất Sài Gòn, mùa mưa mùa nắng
đợi góc quanh, quán ốc gió lay
đợi sông hiền, thi ca vang tiếng
tôi chờ em, kênh rạch lòng tay
đất Sài Gòn, tiếng rao mỳ gõ
đợi hẻm khuya, ngọc lan lâng lâng
đợi áo màu, lọ lem kỷ niệm
tôi khát em, sông nước triều dâng
đất Sài Gòn, xích lô hẻm nhỏ
đợi phố quen, gác chật tiếng cười
đợi lớp xanh, phấn khuya bảng mỏi
tôi đợi em, e ấp tình người
đất Sài Gòn, tàu thuyền mắc cửi
đợi tiếng còi, cẩu nặng ngàn sao
đợi phone reo, đèn đường giăng mắc
tôi yêu em, váy màu thanh tao
đất Sài Gòn, cà phê ngắm nắng
nắng tôi yêu, lụa gấm giăng trời
nắng yêu tôi, môi cong ngây dại
nắng Sài Gòn... cực hút tình ngời./.
HOA NHUNG NHỚ
Mai anh đi rồi
Còn đâu tiếng đàn
Còn đâu giọng hát vang
Còn đâu ánh mắt mơ màng
Mai anh đi rồi
Để em buồn và nhớ
Những chiều về mênh mang
Mai anh đi rồi đến công trình mới
Chiếc cầu trong mơ mong đợi
Anh sẽ mang sự thật trở về
Niềm vui sẽ tràn trề
Chiếc cầu cánh tay anh nối đôi bờ hạnh phúc
Mai anh đi rồi làm lòng anh rạo rực
Đề bài thơ tặng lúc lên đường
Anh trao em cả vườn
Rộ mùa hoa nhung nhớ./.
TÌM AI VÓC HẠC
Đón hội chùa Hương
hoa gạo đỏ … mắt
bến Đục trong vắt
suối Yến mênh mang
chùa Trình khói nhang
thơm mùi trầm mặc
tìm ai vóc hạc
tiếng cười thanh tao
nam mô lời chào
rộn ràng sóng suối
cầu cao muốn đợi
ngàn khách thập phương
sóng lúa đưa hương
núi Xôi ngọn Oản
núi Voi nổi loạn
dỗi hờn ngàn xanh
đường vào quanh quanh
Thiên Trù rộng mở
tháp cao còn nhớ
cơ hàn chúng sinh?
Giải Oan suối tình
chùa xinh tượng nhỏ
cô đồng gõ mõ
vai kề vai chen
bậc đá dài ken
đường lên hiểm trở
rừng mơ trắng nở
mong manh sương giăng
rừng lên lối trăng
cành tươi hương tỏa
chùa Trong nến lóa
lung linh vòm hang
hòn Cô đoang trang
hòn Cậu nũng nịu
đụn Bạc líu ríu
đụn Vàng chất cao
vóc hạc nao nao
tiếng cười thương nhớ
ngập ngừng … đi … ở
tìm tình … chùa Hương./.
NGHIÊNG TRỜI CAO NGUYÊN
Đồng Văn vàng chói dốc tiên
Nhà trình tường cổ mái thiền vách cao
Đá rêu xám ngắt hàng rào
Bắp treo vàng óng xu hào xanh thung
Hoe vàng bướm tỏa cánh rung
Vàng ươm mèn mén vang lừng mõ trâu
Cạn trơ giếng thẳm hang sâu
Vàng cháy cuốn đá nhịp cầu lỡ chân
Mù chữ câu lượn khèn ngân
Hoa cải vàng ruộm nắng xuân rộm vàng
Sương giăng lấp lánh mơ màng
Sông hồ thiếu nước thẫm vàng lăn tăn
Vàng bủng thân trẻ thiếu ăn
Vàng hoe mái tóc lũ chăn dê chiều
Vàng hực váy rách áo xiêu
Vàng vọt khuôn mặt già nhiều vệt thâm
Rít riêng khèn tiếng réo thầm
Vàng ối tà lặn đỏ trầm chiều rơi
Yêu em gùi đất trĩu đời
Thương anh đội đá nghiêng trời cao nguyên./.
MIỀN KHÔNG TÊN
Đêm qua mơ có em
Êm vòng tay gối nhỏ
Mùi lan thoảng làn gió
Ru mình về ngàn năm
Đêm qua anh tần ngần
Nhớ về em mùa cũ
Vòng tay cuồng cơn lũ
Cuốn ta mùa trăng lên
Đêm qua sóng biển xô
Da em làn lửa bỏng
Gió cuộn tròn chong chóng
Quay cuồng sóng biển đêm
Đêm qua nước biển dâng
Môi nồng hòn than đỏ
Tình đã nhiều sóng gió
Ru ta miền không tên
Đêm nay một mình nằm
Chỏng chơ như trẻ nhỏ
Buồn tênh người tuổi ngọ
Sống đời xa quê hương
Buồn tênh người tuổi ngọ
Sống đời
Xa...
Yêu thương...