Trắng da vì bởi phấn dồi
Đen da vì bởi em ngồi chợ trưa
(ca dao)
“Trắng da vì bởi phấn dồi”
Ca dao con hát thuộc lời nghêu ngao
Ai ngăn nắng đổ mưa rào
Cho vai áo mẹ đỡ màu pha sương
Tháng năm bình dị đời thường
Gánh vui, buôn cả con đường con đi
Nỗi niềm riêng chẳng nói gì
Đen da ai hiểu mấy thì xuân xanh
Cho con mộng ước nguyên lành
Mơ con khôn lớn công thành mai sau
Đôi khi giữa cuộc cơ cầu
Thoáng ngang trán mẹ nét nhàu thời gian
Rạng ngời những lúc con ngoan
Lặng trầm những lúc con hoang nghịch nhiều
Gánh đời nghiêng bóng liêu xiêu
Măng tre mong uốn nên điều thảo ngay
Chắt chiu đôi cánh tay gầy
Mẹ: cây cao tỏa bóng dày về con
LÊ MAI
MY SIMPLE MOM
Your complexion owing to face powder is bright
Mine tanned because till noon market
I am exposed to the sunlight (folk-song)
“Your complexion owing to face powder is bright”
Those folk-songs are familiar to me to croon or recite.
Who shields Mom from the sun, shelters her from the rain
To slow down her blouses to fade, wear out or stain.
She has lived an ordinary and simple life through time
Carrying pleasure, also dealing in my line since my prime.
My personal innermost feelings: unknown to peers.
Tanned skin? who understands how many green years.
My Mom wanted my aspirations to remain entire
And dreamed of her daughter’s future success to acquire.
Sometimes in the unfortunate situation we had to engage
I caught sight of Her forehead’s wrinkles of age.
Her facial appearance was cheerful when I was correct
And quiet when her beloved’s wrong made her object.
Her liability for my lot saddled her till her elderly days
Only to straighten me as a young bamboo off my craze.
With her skinny hands, little and thrift she has nursed me.
Mom: a tall tree to cast a shadow over this person to be.
Translation by THANH-THANH