MỘNG GIANG RỘNG VÒNG ÔM
Anh xuống bến lời sầu ngân dài
Chèo gác sóng đường cày đất chai
Nhổ cánh neo dùng dằng thuyền lướt
Chim non hót mây níu bờ vai
Ngàn sóng xoáy trơn trượt dỗi hờn
thuyền rạn nứtmối mọt tan thương
tình cội nguồn ghét ghenhung dữ
Bờ sóng cuộn cuốn băngyêu đương
Đích đã định miệt mài chiều buông
Thuyền kẽo kẹttrôi trongtànsương
Thấm mồ hôilau khăn mằn mặn
Đêm không ngủ mớ hòacung thương
Chôn con chữbài thơ chưa đăng
Bút nghiênkhóc bơ phờ ánh trăng
Đèn sách đauthẫn thờxa tít
Thơ còn kịpthắp lửa hoa đăng?
Vầng trăng ló tia soi vợi buồn
Thuyền tình thẳng xuyên đêm căng buồm
Ấm muôn loài khói sương băng giá
Mộng giang rộng trái đất... vòng ôm.
TRẢ LẠI TRĂNG
Trả lại trăng mùi lan quyến rũ
Thơ rón rén lẻn vào canh thâu
Trăng đầu trắng dạ hương e ấp
Ngát mâm trời trăng tròn thơm lâu
Trả lại trăng ánh nhìn đắm đuối
Chim tiếc nuối thất thanh tiếng khàn
Mắt mơ màng liếc ngang bê trễ
Nhuốm xanh lơ biêng biếc nồng nàn
Trả lại trăng phố quen ngõ cũ
Cơn lũ nghẹn chảy dòng cong queo
Chiếc xe cũ nặng nề trơn trượt
Rướn rộng vai thở dài lăn theo
Trả lại trăng chỗ ngồi góc khuất
Cà phê đắng mùi thầm hanh hao
Ánh trăng soi đong đưa khẽ hát
Tay cấu vào lời yêu thanh tao
Trả lại trăng hàng cây kỷ niệm
Lá chênh chao nhẹ rơi lịm lời
Mây ô kìa gợi bao nỗi nhớ
Tình dang dở yêu thương suốt... đời./.
CHIỀU NGHIÊNG TRÚT
BIỂN TRỜI VÀO THƠ
Em tia nắng má hồng ước mong
Em mái đẩy mềm dẻo dòng sông
Em tiếng hát nồng nàn thinh không
Gầy guộc con gái sớm yêu chưa chồng
Em biển cả sóng xô vỡ bờ
Em mây trắng tắm trong sóng khờ
Em núi lửa phun trào ước mơ
Múc đầy nón tát chiều đầy thơ
Anh con ốc ngủ vùi hang nông
Anh cơn gió chạy hoang bãi đồng
Anh ghềnh đá ôm thơ trong lòng
Thơm mùi cá gánhgồng chợ đông
Anh sứa trắng lửng lơ biếng lười
Anh tôm thẻ suốt ngày rong chơi
Anh kình lớn vẫy vùng biển khơi
Ngang tàng sóng tung hoành muôn nơi
Tình biển muộn cánh buồm trắng phơ
Nụ hôn mặn tình em tôn thờ
Dâng cao sóng thiết tha ôm bờ
Chiều nghiêng trút biển trời vào... thơ./.
TIẾNG TRĂNG KHÓC NGẤT
Tiếng trăng
Rớt xuống chân trời
Suối hòa trong vắt những lời
Chim đau
Tiếng trăng
Hét vút ngọn cau
Trăng lìa nửa mảnh trời sau
Nứt già
Tiếng trăng
Khóc ngất tình ta
Ván thiên đóng chặt vùi xa
Thiên hà./.
TRÁI TIM CHIA NGĂN
Em hờn giận: - Trái tim nhiều ngăn thế?
Anh lặng im đã biết lỗi của mình
Em giận dỗi vì anh gây nên tội
Làm đớn đau tan nát hết cuộc tình
Trái tim anh đâu nhiều ô ngăn kéo
Mỗi ngăn tim chứa đựng một mối tình
Trái tim anh đã gây tình em héo
loạn nhịp hoài vì những cặp môi xinh
Người nghệ sĩ trái tim yêu vụng dại
luôn ngu ngơ tình khờ khạo nai vàng
luôn giật mình chỉ một nhíu mày ngang
run như giễ trước một lời thỏ thẻ
Người nghệ sĩ dễ tin như con trẻ
Tin nụ cười tim rời rụng dâng đời
Tin trọn vẹn ánh mắt nhìn đắm đuối
Nhận trái ngang vì nước mắt người rơi
Trái tim anh đâu có nhiều ngăn thế
Tội nghiệp người nghệ sĩ trước tình yêu
Tội nghiệp anh sự đời đâu có dễ
Trước chân thon tim lạc lối đi về
Trong mắt anh em loài hoa sắc tím
Ngòi bút anh gieo đời những nhịp tim
Câu chữ hát gặt mùa xuân ngọt lịm
Không tình em tim anh đứng... im lìm./.
CÁNH MÔI SON
Giận hờn chi cánh bướm vàng tung tẩy
Đậu rồi bay tình bướm có vơi đầy?
Giận hờn chi qua tháng ngày đắp đổi
Mối tình buồn như mây trắng biếng trôi
Giận hờn chi vẫn bên cầu bướm đợi
Giận hờn chi dấn sâu nữa cuộc chơi
Giận hờn chi hái cánh hoa khẽ hỏi
Kính và yêu khác mấy nhịp tim người?
Giận hờn chi say nụ hôn ai gợi...
Cháy tâm can không nói được nên lời
Giận hờn chi tên ai người thầm gọi
Gió thoảng ngoài nhưng tim đập khôn nguôi
Giận hờn chi gọi nhiều ai chẳng nói
Một lời thương một lời giận một lời...
Giận hờn chi đôi vai gầy rủ mỏi
Gánh cuộc tình qua sông vắng tiếng cười
Giận hờn chi tình yêu ơi! Ai hỡi!
Trèo lên non kiếm tìm dáng ai thon
Giận hờn chi lỏng bàn tay chờ đợi
Bươm bướm chuyền mệt trễ cánh môi son./.