Đò chiều
Khép hờ, cong môi thiếu nữ
Đò xuôi, lơ đểnh chiều buông
Nhìn sông, tài công(*) tư lự
Lục bình trôi sóng đổ dồn
*
Đò chiều, hôm nay vắng khách
Ngồi không cô bán vé buồn
Lướt mắt, đôi bờ lau lách
Gặp cô thiếu nữ môi cong ...
*
Đang nhìn tài công trước gió
Áo phanh, vạm vỡ ngực trần
Thây kệ, kìa ai quạo quọ
Đắn đo, lưỡng lự phân vân ...
*
Theo chiều, cười trong gió
Bến đò dọc, trôi xuôi
Mơ hồ như ai gọi
Chậm thôi ... ơi đò ơi!
(*) Tài công: Người lái thuyền, đò, thuyền trưởng
Đợi
Rất có thể em còn xõa tóc
Bên hiên xưa, khắc khoải quên chiều
Nắng tháng giêng, gãy giòn khô khốc
Ngày trôi mùa, ngắt ngứ tin yêu
*
Hoa cỏ ngập đường xa dịu vợi
Anh nổi trôi xây xước quê người
Bỗng chợt nhớ năm chờ, tháng đợi
Bến hoàng hôn, ráng đỏ thắm tươi
*
Của ngày giêng, quạnh đồng, lộng gió
Bên sông xanh ngăn ngắt, tiếng cười
Anh sẽ đến, điều gì bày tỏ ?
Dẫu muộn màng của tuổi năm mươi
*
Em vẫn trẻ trung, làn áo mỏng
Ngực phập phồng, trong nỗi giêng hai
Cánh cổng vắng, khép hờ, mở đóng
Thời gian khua, rụng chốt then cài
*
Nghe chao chát, tháng ngày đánh mất
Lời yêu xưa, lỏn lẻn, gọi mời
Thôi chấp hết, góc đời quăng quật
Để anh về, chiều muộn, em ơi...
Điều gì mà tất bật
Trời trở gió nam non lây lất
Đất duỗi mình, lấp lóa bình minh
Bao nhiêu năm xốn xang tất bật
Ta thương bạn hay tự huyễn mình?
*
Cứ ngồi huyên thuyên trong cuộc nhậu
Quẩn quanh rồi, cũng chuyện lợi, danh
Nghe rổn rảng, tháng ngày hư cấu
Một ngày xưa chí lớn không thành ...
*
Sợ trách nhiệm hay thiếu trách nhiệm
Hãy đặt đúng chổ, gọi đúng tên
Né trách nhiệm, dửng dưng trách nhiệm
Ấp lẫm đời xây xước, cong vênh ...
*
Sao lý luận xong rồi, để đó?
Lấy mơ ước, thực hiện ước mơ
Loay hoay mãi, tưởng chừng việc nhỏ
Biết đâu là chuyện lớn đâu ngờ
*
Không chân lý nào ngoài hiện thực
Và bắt đầu không phải số đông
Cứ dàn trãi nỗi niềm day dứt
Những lối mòn, có cái viễn vông
*
Phải giẫm đúng dấu chân người trước
Mà đời đâu chỉ những bãi mìn?
Đong đưa điều được và không được
Ngoài kia đời rạng rỡ bình minh
*
Cứ chập choạng trùng triềng nỗi sợ
Tin không theo hay theo không tin?
Dẫu quanh co, tưởng chừng trăn trở
Tại sao không bứt phá chính mình?
UBMTTQ huyện Bắc Bình, Bình Thuận