1-
Lại gởi 1 người bạn HO ở Mỹ.
Bạn mãi ngồi ghế đá trước Mall
Mùa đã chuyển xanh màu lá
Nắng ngọt đất trời Little Sài-Gòn
Tháng chạp sương chiều ngậm sửa .
Dỗ tim nơi xứ người bảo-tố
Màu táo hồng rưng rức môi ai
Chút gì Huế chạy quanh nổi nhớ
Vắt sầu Cali. lên vai .
Ngày xưa đằm thắm môi hôn
Mưa giăng đầy trời tháng chạp
Cớ sao hai mắt anh buồn
Giận đời phiêu-lưu hoang phế .
Cố-nhân quên ngày gảy súng
Trái tim đành bỏ lại quê người
Bốn mươi năm cỏ cây héo rụng
Hình hài giờ đã tan tác tả tơi ...
Lòng trần còn thèm da thịt đàn bà
Tháng năm trọn đời người hóa dại
Tóc bạc đầu tợ sương sa
Treo cao linh-hồn bạc lòng tượng đá .
Nước mắt xưa khô mòn "dấu lệ"
Cô-đơn ngày nào chạy quanh nghĩa-trang
Nắng Sài-Gòn còn thương còn nhớ
Trời Cali rũ xám màu mây buồn .
Bao năm đã cố nguôi quên
Quên ngày ra ngồi Mall và ghế đá
Thiên-Chúa xưa có còn bên em
Người đàn bà của anh
cả đời cơ cực .
Hạnh-phúc từ lâu đóng cửa
Xếp chất Tổ-Quốc đầu đường
Đám tang,bể dâu,khói lửa
Băng bó lâu rồi đâm sâu vết thương !
Bài ca mùa xuân sao buồn
Ở Mỷ bao quanh phong,bạch dương,liểu rủ
Đêm đêm thức dậy thì thầm
Người chiến binh xưa
thấy đời mình khó ngũ
Đốt nhánh ô-liu cuối đường địa-ngục .
Huy Uyên
2-
Em và mùa xuân đang về
Còn chăng nổi nhớ em quay lại
miền lý-ức xưa buổi tiễn đưa
thu có còn vàng rực cháy
chớm lạnh bên ai xuân về .
Mùa lá thay buồn đời cây
em thổi tóc bay
hanh hao cùng gió
quán vắng ngũ ngày
bỏ lại dặm nghìn thương nhớ .
Mắt môi,nụ hôn mật đắng
hơi thở tràn lên thềm nhà
nụ cười xưa khuất lặng
chôn đời kỹ-niệm se xưa .
Cớ sao hai mắt em buồn
giọt lệ chạy dài không dứt
xa xôi dấu kín trong tim
những cây bàng đầu đường đứng khóc .
Mối tình và niềm u-uất
mùa đông cuối phố chậm rải về
sân bay chiều không có khách
lòng buồn tôi tiễn em đi .
Nghĩ về lần chia xa
quàng tay ôm trời giá lạnh
chia hai năm tháng lối về
tội người phút giây xa vắng .
Dịu dàng bước chân ai cầm giữ
ngoài trời mây và lá thật buồn
em bỏ lại đớn đau nhung nhớ
hỏi có về ngũ lại tháng giêng .
Đoạn cuối ngồi bên sông Hàn
lá kín vàng thêm đời gió
nước chảy dòng lặng thinh
nước cũng trôi bóng hình em từ đó .
Bài thơ chia tay thức dậy
mùa đông về vội vàng
mưa cầm lòng
tôi cô đơn cuối phố
người còn mở cửa đón xuân sang .
Hoài niệm chi xuân ngày xưa
lệ kín nhạt nhòa nước mắt
bao năm mong đợi thu về
mối tình đã mất .
2-
Đã vắng rồi những lời kinh
giáo đường lặng im cầu nguyện
người giờ chắc qua sông
có còn ai đưa tiễn .
Bỏ tình tháng năm cùng Huế
lấp chi mộ-khúc tình buồn
giữ chi em hai mắt đỏ
mùa xuân đã chết bên sông .
"Thoáng thấy em cười" tưởng mùa xuân về
trên sông gió cầm tim ở lại
tôi biết buồn từ độ em đi
bến mãi chờ sao thuyền không nhớ .
Huy Uyên
(tháng 1-16)
3-
Em lạnh môi mềm
Dài theo sân nắng
Nụ hoa vàng chiều
Mắt em vương lệ
Cuối phố buồn thiu .
Giáo đường kinh cầu
Dịu dàng sông biển
Tháng ngày qua mau
Sài-Gòn đưa tiễn .
Đêm bên ly rượu
Con tim bạc tình
Cơn say đầy nhớ
Chơi vơi hư-không .
Ngã tư đầy sương
Em giờ má đỏ
Tóc bay cuối đường
Mắt viền nhung nhớ .
Hình như mây ngũ
Em nổi nhớ quên
Đi không về nữa
Phố lạnh môi mềm .
Quên chăng nụ cười
Bay cao tiếng hát
Cầm giữ chiêm bao
Bên cầu hiu hắt .
Cố nhân tiếng gọi
Khuya đêm vắng người
"Unbreak My Heart"
Cuộc tình chết trôi !
4-
Quê nghèo trần áo mẹ
Những chiều em tan lể năm xưa
Vẩy tay tiễn người ở lại
Hẻm vắng ánh mắt người
Không sao quên được .
Quay về quê cũ
Bỏ quên con đường góc phố
Quê nhà lận đận áo cơm
Mối tình trôi ra biển cả .
Ai đứng hoài bến đợi
Gió quay ngang mặt sông
Vắng rồi con phà bến cũ
Hồn đọng nghiêng chao thôn làng .
Đọng sầu hình bóng cố-hương
Chợ quê nghèo trần áo mẹ
Nắng trôi trên sông
Xanh xao miền ký-ức .
Hàng cây cườm-thảo đầy nắng
Giấc mơ trăng rải chiêm bao
Tiếng gọi chiều lắng đọng
Quê ơi hiu hắt mái tranh nghèo .
Con đường hun hút liêu xiêu ...