Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
1.045
123.197.737
 
Chùm thơ của Trần Duy Trung
Trần Duy Trung

 

BÀI THƠ TỰ DO CHO BUỔI SÁNG

 

Dưới đống hoang tàn, những hàng rào thép gai

vẻ mong manh của bông hoa dại

 

nắng rót qua căn phòng

những con sóng xô ngoài cửa sổ

 

không gian,

đẹp như nghìn đổ vỡ

của đêm.

 

Tôi thức dậy trong căn nhà bỏ hoang

cơ thể rỗng như sáo thổi

 

gió reo trong buồng phổi

ngực tôi mở như một cánh buồm:

 

buổi sáng!

 

ĐỊA ĐÀNG

 

ngôi sao cuối cùng rơi vào im lặng

bầu trời mở ra dưới làn tuyết trắng

tôi nghe thấy tiếng thì thầm vọng về từ khu rừng lạ

dậy hương và ánh sáng.

tôi nghe thấy tiếng thở từ đầu những ngón tay

trên-hàng-khuy-áo-của-nàng.

 

và mặt trời gáy vang

nơi đỉnh núi mím màu son đỏ.

 

BỨC TƯỜNG NGÔI NHÀ THỜ ĐỔ NÁT

 

tiếng gió,

thổi.

bên kia bức tường

tôi nhìn thấy đại dương.

 

tôi thấy con đường

trên cánh đồng một bông hoa khẽ nở...

bầu trời lặng lẽ,

thở.

không khí của đêm

tôi thấy các vì sao

sáng như linh hồn cháy,

một dòng sông cuộn bay...

 

trong-nhà-tù-xác-thân-này

bên trong bức tường

tôi nghe thấy tiếng thánh thót của một hồi chuông

rung lên

bất tận.

 

KHÚC TAO NÔI CHO, TRẦN

1.

Cánh cửa mở ra từ giấc mơ có thật

9 giờ 5 phút và 32 giây

khi mùa đông vừa chớm hương mạ mới

và cây hạnh nhân còn ủ nụ trong vườn.

 

Cha đặt lên trán mẹ nụ hôn

sau cơn đau co thắt

nơi mây đánh rơi giọt mùa,

mẹ đẹp hơn ngày mẹ cưới

và cha,

nhận lấy ánh sáng cả thiên hà

dịu dàng nhìn mẹ…

2.

Những mầm mạ đã thành mùa trĩu hạt

và cây hạnh nhân lại ủ nụ trong vườn

cha đến mở cửa giấc mơ

nhìn con ngoan thiếp ngủ…

cha thấy dòng sông, và những cánh buồm đỏ

những con đường và mặt trời ở đó

hoan ca mùa tinh khôi.

 

Cha thấy cha, bồng giấc mơ lên đồi

trong đáy mắt một vì sao thức muộn

nơi mặt trời đánh rơi tiếng hót

cha ngồi,

hát khúc tao nôi.

 

NHỮNG BÔNG HOA MÙA TRẦN GIAN (2)

 

1.

cha sẽ cột dây vào những đám mây

cho con cầm tay

để đôi chân bé nhỏ của con tự do chạy trên mặt đất

vì cuộc đời là có thật

vì tiếng cười con là có thật.

 

trên đường đi chiều nay cha gặp

một ngôi nhà bỏ hoang trên vách đá

ngôi nhà đầy cỏ dại và hoa.

 

rồi cuộc đời cha sẽ đi qua

cha sẽ thành tro bụi

cha sẽ nằm lại bên vách núi

trong ngôi nhà,

đầy cỏ dại và hoa.

 

vì cuộc đời là có thật

vì cái chết là có thật

2.

cái chết

đang rung chuông ngoài cửa thiên đàng

chúng ta,

những-bông-hoa-mùa-trần-gian.

 

chúng ta nở

và chúng ta đang tàn

cha và con,

chúng ta chỉ là khoảnh khắc.

 

cái hôn ngày hôm qua

cái ôm ngày hôm nay

như bông hoa,

chúng ta đang rộ nở

chúng ta tận hiến cuộc đời cho mỗi phút giây

cho sự hiện diện này

rực rỡ và duy nhất.

 

vì cuộc đời là có thật

vì tình yêu là có thật.

 

2017

 

………………………………..

 

 

 

Trần Duy Trung
Số lần đọc: 1618
Ngày đăng: 17.09.2017
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Sương chiều / Ngoại tôi / Nỗi lòng - Phạm Ánh
Từ khi có những hàng cây - Hà Thiên Sơn
Trích đoản khúc: dọc đường gió bụi #8 - Khaly Chàm
Trong chiều trở gió. - Biển cát
Chùm thơ số 3 của Lê Thanh Hùng - Lê Thanh Hùng
Di 1 / Di 2 - Phương Uy
Chùm thơ của Bùi Minh Vũ - Bùi Minh Vũ
Mây trắng - Nguyễn Minh Phúc
Còn đó cơn đau - Biển cát
Sống với quá khứ - Võ Công Liêm