Tản mạn chiều
Sông quê bề bộn nắng mưa
Bước chân gió lội sang mùa lao xao
Đong đưa tiếng dế năm nào
Mưa nguồn chớp bể lặng vào cỏ cây
Nôn nao ngày cũ vơi đầy
Sông nghiêng dáng núi nước mây bềnh bồng
Ngậm ngùi con sáo sang sông
Để thương mắt biếc môi hồng xưa xa
Lúa xanh ngút mắt quê nhà
Thân cò thân vạc lần qua tháng ngày
Sớm chiều trái ớt cay cay
Nẫu về xứ nẫu ai lay nỗi niềm
Ca dao
Đôi khi vẽ rắn thêm chưn
Đẽo cày giữa chợ gian truân ở đời
Trước quen sau lạ lẻ loi
Xin nghe đá núi em ơi nói gì !
Một mình hết đợi rồi đi
Xin nghe cỏ biếc xanh rì lối xưa
Giần sàng rổ rá nong nia
Cối xay cối giã mai kia đâu còn.
Bòn hòn cam chịu ngọt ngon
Em ơi đũa mốc mân son dám nào
Đong đưa gió lội rì rào
Xốn xang nỗi nhớ làm sao hết buồn!
Thân cò
Thân cò lặn lội rong rêu
Áo tơi nón lá hắt hiu phận mình
Cả đời cõng nắng lung linh
Mà nghe thế thái nhân tình lắt lay
Mò cua bắt ốc mỗi ngày
Thân quen bùn đất thương người lấm lem
Đông đầy rét buốt nhá nhem
Ngàn sao mờ ảo trời đêm mịt mờ
Thời gian xuống ruộng lên bờ
Dẻo thơm hạt gạo xanh mơ nỗi niềm
Líu lo buội ớt chim chuyền
Cảm thương giun dế lụy phiền cỏ cây