Từ khi có những hàng cây
Con đường nắng nhạt mình đầy bóng râm
Những ngày mưa bụi lâm thâm
Em không ướt áo mình cầm tay nhau.
Thương cây nên đất bạc màu
Thương người cây cũng ngả đầu nghiêng che
Nóng nôi những buổi trưa hè
Cây cho bóng mát lá khoe sắc vàng.
Con đường dọc con đường ngang
Đường nào cây cũng xếp hàng sóng đôi
Ở trong mỗi một cuộc đời
Màu xanh ấy với con người bên nhau.
Vin cành đừng để cây đau
Còn bao người nữa đến sau chúng mình!