con trâu đen nằm bờ ruộng
ngắm dòng sông
hiền từ kiên nhẫn
như người mẹ bên đồng
dãi nắng dầm mưa nuôi dân tộc
hạt gạo tinh khôi đem sự sống
con ngựa ô im lìm nhai cỏ
vùng trời thảo nguyên lùi đi thật xa
vó bụi mịt mù những ngày biên địa
một lòng theo chủ
cờ xí phất lên
ca tụng sơn hà
con cá đen giữa dòng sinh tử
lục bình trôi ra biển lớn
cảm tạ đất trời mênh mông
bốn mùa chuyển động
núi rộng sông dài
phù sa nhuộm đỏ trái tim
con ốc cuộn tròn đáy biển
đại dương sâu mặn
tấm lòng bao la trải rộng
chứng tích bao thế hệ thăng trầm
sống chết, hy sinh,tình thươngđại nghĩa
vun trồng cho con cháu hiển vinh
con rùa văn miếu cựa mình
đá chuyển thành xámnhững tinh anh non nước
già quá tuổi
chờ mãi hiền nhân suốt mấy mươi năm
im lặng nỗi buồn lịch sử
đớn đau tủi nhục ngậm ngùi
con rồng trước cổng chùa dốc núi
nhớ áng mây hồng
một thời ngậm nước phun mưa
tưới bao cẩm tú thuở dựng xây đền miếu
những anh hùng hào sảng
sống đứng thẳng, chết không quỵ lụy
con chó đứng đầu làngvẫy đuôi
mừng ngườiáo mão vinh quy
nợ non sông trên lưng
một lòng trung chính nhớ ơn tiên tổ
lượm chiếc lá dưới gốc cây đa
khấn nguyện thủy chung đất nước
con khỉ nhảy trên cành cây
nhăn nhó đong đưa
giữa phải trái chánh tà
bắt chước người làm trò diễu cợt
mấy mươi năm đóng tuồng
sân khấu ngoảnh lại chẳng còn ai
con chim ba màu trên nhánh phượng khô
tiếng dài tiếng ngắn
khóc bạn bên kia rào sắt
thời binh lửa đã qua
bao giờ mới phủi sạch oán thù
dựng lại quê cha
con ong vàng mất tổ
vo ve bụi hoa bên đường
mật ngọt đời người quá đắng
bỏ chợ bay lên miền cao
thạch thảo tảng đá xanh
chỗ dung thân những ngày mưa bão
con kiến bò ra khỏi hang
ngậm hạt lúa mọc lên từ mầu mỡ
ruộng đồng thơm như áo xanh lụa ngọc
hiền từ châu thổ
trinh nguyên một đời thiếu nữ
bức tranh tô điểm giang sơn
con giun nằm yên lòng đất
co mình dưới bàn chân hung bạo
tiếng than của đồng loại thấm sâu
nghe trăn trở oặn mình
tấm thân như cỏ dại
trườn đi vào những quanh co thấm lệ
con người nếu được xem như thú
cũng ngồi đó co ro
giấc mơ xòe ra trên tay
gầy guộc theo dòng thời gian nghiệt ngã
tấm thân cúi rạp trước những bão giông lịch sử
đôi mắt mỏi mòn
những con thú Việt Nam
vẽ lên cảnh đời trần thế
bức tranh bất tận
trước mặt sau lưng
người im lặng đứng nhìn
chẳng nói nên lời, buồnda diết…
tháng 04-2018