ANH VẪN NHỚ
Anh vẫn nhớ ngày xưa em ở Huế
Mắt trầm tư như núi Ngự mơ màng
Anh vẫn nhớ ngày xưa em xỏa tóc
Đi trên cầu An Cựu nắng chang chang
Anh vẫn nhớ ngày xưa em áo tím
Ru hồn anh trong cổ kính thành đô
Anh vẫn nhớ anh mang hồn vua Chế
Yêu Huyền Trân điên đảo một cơ đồ !
Anh vẫn nhớ ngày xưa trời tháng sáu
Mưa nhẹ nhàng rơi xuống Phú Văn Lâu
Anh vẫn nhớ anh làm người lữ khách
Nhìn em đi nón lá phớt ngang đầu..
Anh vẫn nhớ ngày xưa trời tháng sáu
Đường phượng bay hai đứa tiễn nhau về
Anh vẫn nhớ ngày xưa hồn vụng dại
Chia tay rồi anh vẫn cứ đê mê...
Em đẹp quá hỡi người em xứ Huế
Xa xôi rồi anh vẫn nhớ thương em
Anh vẫn thấy em ngồi kia xõa tóc
Gáy dài thon in dấu nụ hôn mềm
Đêm ở Huế có điệu hò cố xứ
Chảy tràn lan trên khuôn ngực thanh tân
Ai đã có một lần ra xứ Huế
Nghe câu hò không tiếc nửa chừng xuân ?
XIN LỖI TÌNH YÊU
Anh viết bài thơ xin lỗi em
Khi hoa phượng đỏ rụng bên thềm
Hạ về, lũ học trò đi vắng
Anh lại ân cần đến với em
Xin lỗi Tình yêu, xin lỗi em
Rưng rưng nắng hạ ướt môi mềm
Tâm hồn thi sĩ, ai không thấy
Thương nhớ ban ngày, thương nhớ đêm
Anh lỡ đa đoan nhiều món nợ
Nợ nhà, nợ nước, nợ ba sinh
Nợ cơm, nợ áo còn đeo đuổi
Đừng trách anh quên món nợ tình!
Em ạ chiều nay ve nức nở
Công viên trời lạnh có mưa bay
Nàng thơ, hãy đến cùng anh nhé
Dạo dưới trời mưa, tay nắm tay...
KHÚC HÁT CHĂN BÒ
Giữa cánh đồng hoang buồn nức nở
Đàn bò gặm cỏ suốt đêm khuya...
Không khí mơ màng trời sa mạc
Đêm xuống Phan Rang lửa lập lòe
Chiều tối theo đàn bò xuống núi
Ta nằm bãi cát như chinh nhân
Biển vẫn ầm ì cơn địa chấn
Ta cởi giày cho biển mát chân...
"Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi..."
Giờ ta chăn bò xuyên sa mạc
Lạnh áo hồ cừu đêm sương rơi
À ơi tiếng thở bầy gia súc
Buồn suốt đêm dài như tiếng than
Và ta đêm vắng bên vò rượu
Nghe sóng trùng dương tưởng tiếng đàn
Nghìn trùng xa cách đêm thương nhớ
Lạnh lùng vọng tiếng quỹ môn quan....
Mờ sáng đàn bò ra gặm cỏ
Âm thầm tiếng dế giữa đồng hoang
Ai đã chăn bò qua sa mạc
Mà chẳng nghe vang một điệu đàn
Túy ngọa sa trường : ai chẳng biết!
Sa trường là một cánh đồng hoang
Và bầy chiến mã đang tung vó
Là lũ bò con muốn vượt đàn...
Thì ra chiến sĩ trong tâm tưởng
Đã chết đêm rồi giữa bãi hoang
Còn lại mình ta, à , cũng thích...
Dắt lũ bò đi khắp thế gian....
Thế gian là một vùng sơ xác
Có cỏ gai vàng níu bước chân
Có ngọn gió Lào hun hút thổi
Có ta cầm roi... rất uy phong...
Một bầy gia súc qua sa mạc
Nghé ngọ buồn tênh cả cánh đồng...
Ta là đại tướng vừa xung trận
Đã rớt lệnh bài trước lọan quân...
Chiều nay nghỉ lại trên bờ cát
Mở lá thư em đọc ngập ngừng..
" Ngày mai 'Đại tướng' về nhà nghỉ
Ghé phố mua giùm...cái thắt lưng..."