Cảm nhận được mùa thu từ hơi thở, từ làn da mịn màng hay từ tình yêu của em? Không biết nữa và lại nghĩ có lẽ cảm nhận mùa thu nó không trần tục như vậy. Mùa thu phải là một cái gì vừa bâng khuâng vừa bay bổng mang tính lãng mạn. Mùa thu là man mác gió, lành lạnh gió. Mùa thu là xanh xanh trời, xanh xanh mây. Mùa thu là xào xạc lá. Mùa thu là e ấp dịu dàng. Mùa thu là cánh cửa khép hờ như đang chờ đợi ai. Với mình, mùa thu mang nhiều ý như vậy. Mỗi chỗ một tí, mỗi phần một tí.
Ở tuổi mình, mùa thu còn sâu thẳm hơn. Đã phần nào hiểu thấu nỗi đời, dẫu rằng nó chỉ là trải nghiệm của một cá nhân riêng lẻ. Thì đã đành, mỗi người chỉ có một cuộc đời thôi chứ làm gì có ai có đến hai cuộc đời bao giờ!
Đôi lúc, chỉ đôi lúc thôi, bỗng nhận ra cái điều mà muôn người cũng nhận được: Mùa thu thật đẹp. Đẹp từ ánh nắng vàng, từ những cánh lá vàng, từ những buổi chiều vàng… Những phút bất chợt có được cảm xúc đó, mình như bỗng quên hết gánh nặng tuổi tác đang đè trên vai, đang bạc thêm trên đầu, đang thêm những vết nhăn trên má và cũng đột nhiên có cảm giác trẻ trung muốn được hoà vào nó, tan vào nó, muốn ôm nó, nâng niu ở trong lòng.
Nhưng nhớ nhiều, nghĩ nhiều về mùa thu chỉ làm cho lòng người trĩu nặng. Trong cái trĩu nặng có sự chiêm nghiệm cuộc đời. Cuộc đời đã đến mùa thu, đang ở tuổi mùa thu hay cuối mùa thu cho ta cảm giác nuối tiếc, muốn tha thiết một điều lơ lửng, bồng bềnh. Cái da diết và cái bâng khuâng…
Có phải vậy mà mùa thu rất sâu và trong. Ta nghe được những âm thanh kỳ diệu của cuộc đời. Ta thấy cuộc sống vận động trong sự trong suốt của âm thanh và những tấm lòng thơm thảo. Ta thấy lòng mình muốn trải rộng và hồn nhiên, sẵn sàng tha thứ mọi nhơ nhớp cuộc đời vương vào. Đấy là lúc nghe tiếng chim rộn ràng buổi sớm. Trong muôn vàn sự cảm nhận về tiếng chim, tiếng chim sớm ríu ran của mùa thu cho ta hiểu thêm sự thuần khiết trong sạch. Nghe tiếng chim đó, tâm hồn ta nhẹ nhàng và lại đằm lại những yêu đương của thời thanh xuân. Nói đằm nghĩa là nói hiểu cái chiều sâu. Nói thanh xuân là nói về cái trong sáng của tuổi trẻ.
Nói đến mùa thu là nói đến sự chín. Những lộc xanh mướt mát, những biêng biếc lá cành, những hoa khoe sắc thắm, tất cả đều chỉ về tuổi trẻ. Với mùa thu, đó là mùa của kết quả. Tất cả mọi phấn đấu cho tương lai, vì ngày mai và hy vọng tốt đẹp đều thể hiện ở mùa thu.
Con đường chúng ta đi đang về đích. Có thể cái đích vẫn còn xa nhưng ta đã mường tượng được và đã mơ hồ cảm giác được nó. Ta thấy cái lắng đọng của một thời vất vả bon chen để bây giờ đứng đây nhìn lại. Đối với đôi người, sự thay đổi có thể vẫn còn kịp để hướng tới một tia nắng sáng láng hơn. Cũng với đôi người, cuộc đời đã định rõ nét và ta có thể vững tâm hơn. Nhưng vượt lên tất cả, mùa thu cho ta sự dịu ngọt êm đềm, cho ta ngẫm ngợi và nghĩ suy. Sự ngẫm ngợi và nghĩ suy cho ta thấy giá trị từng ngày của cuộc sống và cho ta thấy cần phải trân trọng với những gì cuộc đời ban tặng cho ta nhiều hơn.
Tôi muốn nói nhiều hơn nữa về sự thanh thản và sảng khoái, về những điều ngọt ngào về những sự lắng đọng kết tinh của mùa thu, nhưng sâu thẳm trong tôi lại là tình yêu của con người với con người. Chẳng hiểu sao tôi lại luôn nghĩ mọi sự êm ả của cuộc đời đều vì mục đích vun xới cho tình yêu. Mùa thu với không gian ngập tiếng chim chuyền như khúc hoan ca, mùa thu với hoe hoe vàng nắng buổi chiều và se se lành lạnh buổi sớm gợi nhớ gợi thương về một tổ ấm, mùa thu với những ngọn gió heo may xào xạc lá cuốn trước thềm… Tất cả những xao động đó đều chỉ về một hướng cho tình yêu, dành cho tình yêu mà thôi.
31/10/2010