*
tháng mười sắp hết
giữa nỗi nhớ mùa hè nóng bức
ta ôm đám mây bay qua trời nâu
như một cổ tích diệu kỳ
chở em về mặt trời thật to phía xa
mang theo những ý tưởng im lặng
của cuộc sống từ lâu cũng im lặng
nỗi buồn in lên ô cửa đục
vẽ hình ảnh của một cuộc chiến đã tàn
nhưng chân dung từng khuôn mặt hận thù chưa phai
em khắc khoải đong đưa
theo nhịp đập của chim và bướm
bay qua khu rừng ký ức
có ngọn nến thắp lên thật nhỏ
như trái tim hiu hắt đời người
*
chỉ có trận mưa thổi qua hiên nhà
cất giữ đâu đó mảnh quê hương thật thà
lẻ loi trong góc tim ngày mùa thu chớm lạnh
giọt mưa rớt muộn
trên vai trên tóc
lãng đãng tiếng kinh cầu bên dòng sông
có sợi tóc nào bay
trên dòng thơ dài chữ
kể lể với hư không
về những con người đang đi vào bóng đêm mạt vận ?
*
chỉ có ta và khu vườn
nắng chảy qua kẽ lá như một lời nhắn nhủ
vang lên từ mảnh đất nát nhàu
mùa thu có mùi hương ngai ngái
em hãy cùng ta hát lên giai điệu
của những hạt mầm mọc lên từ thịt da
trên mỗi ngã về phố chợ
những người tuổi trẻ vẫn còn yêu nhau
lời tự tình trên gác xép
trời cuối năm mênh mang nỗi niềm hạnh phúc
ngợi ca nhau một chuyến hành trình
giữa gió và trời rót vào ly cà phê thật ngọt
*
êm đềm và thừa thải
nhìn dòng sông chảy qua đời thánh thót
sáng nắng chiều mưa
nụ cười làm sao trọn vẹn khi tóc sương hai màu
mà đôi môi vẫn ngượng ngùng hai chữ tình yêu
tháng mười sắp hết
buổi chợ chiều vắng lạnh
âm vang của mùa thu như chìm xuống tâm can
quê hương nào trong lòng đang khóc
mặt trời nào trong tim cúi mặt
tháng mười sắp hết
vẫy tay chào những con sáo đen
như bạn tâm giao một thời
lần lượt ra đi
hiếm hoi theo từng cử chỉ lời nói
*
ta còn gì để viết
cuối tháng mười bài thơ đứt đoạn …
cuối 10/2018