TẦM GỬI
Đêm trở mình
chấy rận rung môi
trăng lẻ loi
lõa thể
những con chó đói
gặm nhấm xương
hoang hoác tối tăm
đen đỏ cuộc tình
ánh sao đêm không chiếu sáng nổi mình
sâu bọ nghiến thời gian
cây chảy máu
đêm thẳm sâu
ngày ẩn náu
không gian lặng
gió trở trăn
thân cây gồng mình
tầm gửi.
THẾ GIỚI NGHIÊNG
Trái đất rùng mình
nhọn hoắt đa âm
ồn ào
lặng lẽ
tháp chuông nghiêng ngả mặt người
đánh bom
liều chết
thịt da nhuốm đỏ
tang thương
không kịp vuốt mái tóc sương
không hình hài nguyên vẹn
không lời từ biệt
những bàn tay nhem nhuốc
lạnh tanh
trong thẳm sâu loài người
thế giới phân cực
phẳng
nghiêng.
THIỆN NGUYỆN
Gửi Hà Trọng Sáu
Níu mặt trời về phía thâm u
buộc sợi chỉ đỏ
thắt đám mây lơ lửng
ngược xuôi
trong sâu thẳm cuộc đời
phận người
hỏa táng những thứ không lương thiện
những thứ không thuộc về từ bi
xâu chuổi số phận
len lỏi đời sống bi ai
sản sinh vệt sáng
níu mặt trời về phía thâm u
những phận đời sống chậm
vá víu vết thương
lành sẹo
phía trước bầu trời
mây xanh
chiếc lá
từ bi.