Chữ tâm của một hồng nhan
Đẹp như sen nở giữa đầm lầy xưa…
Em về thọ chút ơn mưa
Nghe kinh bát nhã hồn vừa tịnh yên
Ơn cha nghĩa mẹ còn nguyên
Làm sao xuống tóc…chiều nghiêng ngả sầu?
Trái tim buộc chỉ ca dao
Làm sao quên giọt máu đào cội xưa?
Vào chùa đọc hết kinh thư
Cũng không sánh được Phật từ tâm ta?
Làm lành, tránh dữ-điêu ngoa
Sẽ hơn hớn nụ cười hoa ưu đàm…
Kiếp người bụi bặm mang mang
Em đang thanh tẩy hàng hàng vô ưu
Và ta giũ bỏ oan cừu
Về theo chánh niệm, chuông từ bi ngân…
( viết tặng cháu thân thương Sala Tuệ Vân)