mùa hạ phơi ngực trần chân đất
lửa cháy trên thịt da
những đám mây và rừng ô-liu ngút ngàn
nắng trôi giữa tim người
thân đứng thẳng dưới ánh mặt trời
nhưng đầu cúi xuống
trong khi con hải âu kiêu ngạo trên cao
tháng sáu soi gương thấy mình thay đổi
râu ria lổm chổm, hốc hác hao gầy
tóc đã bạc theo thời gian không lời nuối tiếc
lịch sử mỏi mòn trên từng ngón tay
và những mảnh vỡ kêu leng keng trong lòng thiên thu
như tiếng chuông run rẩy cầu hồn thiêng sông núi
mấy ngàn nămlặng lẽ
tháng sáu vẫn nặng trong lòng nhiều câu hỏi
về những người nô lệ và mất nước
về những khúc mắc của cuộc sống
và những uẩn khúc cuộc đời
chờ mãi không thấy câu trả lời
thất vọng,đêm đen nhìn chung quanh mỏi mòn
con mắt hóp sâu chứa những côn trùng dãy dụa
con đường khởi hành từ một điểm thật nhỏ
tìm mãi chưa ra nơi an trú dòng thơ
biển vẫn thở qua từng nhịp sóng
và chữ lênh đênh trên nước bồng bềnh
ở đây chiều quê người thật đẹp
mặt trời mọc và lặn êm đềm
như mắt và môi em trong đêm yên lặng
chớp bể mưa nguồn
bao la, thủy chung
như tình yêu quê hương…