mùa thu cầm hạt dẻ trên tay vừa lượm
(tây phương ưa chuộng, nướng trên lửa thơm dòn)
ngồi yên trên ghế đá
tay run vai lạnh
con đường xào xạc lá vàng
nghe gió mang lại cảm hứng
ngồi xuống đây : trăm ngàn thi sĩ reo vui
xa xa ngôi nhà xám mờ
ánh lửa heo hắt mang chút hiển linh của trời đất
soi vào góc tối những kể lể riêng tư
điều gì đó lâng lâng khó hiểu
xin đừng đi nhanh, hãy dừng một phút
cho ngôn ngữ trụ lại
cho tưởng tượng lan ra
bước chân ai đó
đi qua như tấm lòng của gió
mang về những nỗi buồn không định dạng
hỗn mang chữ và thơ
hãy cho trái tim chút mộng mơ
dựa vào cây sồi rêu phủ
nghe hoa nở trong tâm hồn
cho dù mùa thu tiếng chim thật hiếm
con đường rừng nhiều bông hoa úa tàn
ngày sương tháng mười một
phảng phất những âm thanh kỳ lạ
mùa thu huyền bí vuốt ve khăn choàng áo ấm
nói những điều em chưa bao giờ nghĩ đến
về đủ thứ tình cảm và tình yêu
về nỗi nhẹ nhàng của bàn tay trên tóc và mặt
về sự yên lặng làm ngợp tâm hồn những đêm trăng
để em không hoài nghi bóng tối
và yêu ngọn nến thắp sáng từ những nơi thật xa
và khi trở về ngôi nhà sưởi ấm
mùa thu sẽ nói lời ân cần
của độ lượng đất trời trên những bạo lực và lộng ngôn
nỗi bất lực và bất mãn đi kèm lời nói
ghi trên giấy rẻ tiền tái tạo
mông lung như cuộc đời kẻ viễn phương mấy niên kỷ xa nhà
mùa thu cất tiếng nói đâu đây
trăn trở…
01-2020