thật ảm đạm mùa đông ở đây
những bệt màu xám chì vô tâm nguệch ngoạc
cất giấu nỗi buồn trong ký ức rối bời
nàng run rẩy ̶ ̶ rụng lá, khẳng khiu
hai tay nhẹ tênh, buông thõng.
ngược xuôi gió rít từng cơn
lắng nghe từng cơn xuôi ngược ̶ ̶
nhắm mắt, cúi mặt
lầm lũi, loạng choạng trốn mưa
thở hổn hển, hổn hển từng cơn quặn thắt
lạc lõng giữa chốn đồng không hoang dã.
những bệt màu xám chì rong ruổi trên khung bố
chồng chéo rồi buông thả trong sắc tro tàn.
hắn ôm ngực vật vã ho khan
hoang mang, ray rứt
chờ đợi một ly merlot rực đỏ.
và nàng, ửng hồng ̶ ̶
bước nhẹ về từ một ban mai nắng ấm.
có phải nàng đã nói như thế?
có phải nàng đã hứa như thế?
mười năm… đã mười năm.