tháng chín, buổi sớm mai yên ả
những ngón tay khởi động sự bắt đầu
chạm điếu thuốc đầu ngày giải mã giấc mơ trong tiềm thức
sợi khói thơm phức niềm vui luyến ái
hình dung nụ hôn môi đang thuộc về ảo giác mâu thuẫn
gió mở khung cửa ngày, ngẫu nhiên chăng ánh mắt người đời nhìn nhau vô thức
công viên tháng chín, thảm lá thạch thảo đẫm mùa thu
hơi thở những nụ hoa thơm thoảng dịu dàng trầm vào đất
dường như cư dân thành phố là những bóng bướm ma
nhộn nhạo dễ chừng như muốn bay luẩn quẩn chẳng cần chào buổi sáng
có thể, nhường chỗ cho cơn mưa xám tro u hoài chợt rụng
tôi với ý tưởng hồn cỏ cây nồng nàn hương nắng
cuộc mộng du trở về nhập vào khuôn mặt em nheo mắt
nhìn thứ ánh sáng lung linh ảo ảnh phụ thuộc ngôn tình được ve vuốt từng ngày chờ thụ phấn
cặp kính viễn của tôi luôn tinh tế với màu bầu trời thật đẹp
không thể hiểu nổi, sao lại có những bài thơ buồn đi dạo miền ngực của đất lạnh giá mùa đông (?)
tháng chín, cho dù thường có những bình minh sẫm tối
nhưng lòng tôi cứ chờ tín hiệu mặc định tít vang
trình hiện hai chữ của người từ xa xăm: anh ơi...
tpsaigon mưa 9/2020