mùa hạ ân cần bao nhiêu
cũng không đủ thời gian
cho ta đọc những quyển sách nằm trên kệ
đang im lặng hốt bụi
như những nỗi niềm không diễn tả
không gian nhỏ bé
nhớ nụ cười và bàn tay
của một thời rất vui
xen lẫn những phút buồn
cảm nhận một cách tầm thường nhất
trong cái lẽ vô thường trời đất
ai cũng biết
qua những ô cửa khác nhau
nhìn khung đời thay đổi
đủ màu đủ sắc
hương hoa em cho hôm qua
đã thành mùi đắng
sự khó chịu của mặt nạ mùa dịch
nhắc ta sự sống chết chỉ trong gang tấc
rồi mùa hạ qua đi
những hoa đẹp cũng trôi như nắng ấm
thiên đàng không thể tươi tốt mãi
cho nên lá sẽ vàng và mây sẽ xám
nhìn gương để thấy sự bình yên
da nhăn tóc trắng
hạnh phúc chỉ là những nhắc lại không ngừng
mỗi chiều đi dạo
nhìn chung quanh thấy người, nghe nhạc
cầm trên tay quyển sách mang cho
lầm lỳ người da đen góc nhỏ
chạy tìm những vẻ đẹp mùa thu
mọc ra từ hạt giống gieo bên hồ
không đâu xa
tiếng con két xanh giữa ánh tà huy cụt ngắn
tôi đi ngang mùa hạ
hay mùa hạ ngang tôi
điều chi quan trọng ?
xin nhờ biển mang món quà tặng bạn
chúng ta tặng nhau lời chúc lành
hy vọng và cảm thông không dừng lại nơi đây…
tháng 09-2020