Chiều sông Côn một dòng trôi êm ả
Đứng bên nầy triền cát trắng mênh mông
Con sông dài oằn mình bao mùa lũ
Vẫn hiền hòa xuôi dòng chảy biển Đông.
Vốc ngụm nước ngọt dòng sông cổ tích
Ngọn Tháp Chàm soi bóng suốt ngàn năm
Thành quách đền đài đã đi vào quá khứ
Lịch sử sang trang bao thế cuộc thăng trầm.
Chiều sông Côn ta ngồi chờ nước lớn
Sóng trào dâng vang trống trận hành binh
Nhớ áo vải cờ đào trăm năm trước
Đàn voi gầm tung ngược vó trường chinh.
Tôi nhớ gốc me trải qua bao thế kỷ
Giếng nước trong xanh chẳng đổi thay dòng
Lấp lánh soi hình Tây Sơn tam kiệt
Chén rượu ăn thề say cả một khúc sông.
Chiều sông Côn ngược dòng về An Thái
Tháp Cánh Tiên làm ta nhớ Huyền Trân
Nợ nước trên vai sánh ngang nhật nguyệt
Màu thời gian ai nhen lại lại tro tàn?
Bạn có về miền Tây Sơn thượng đạo
Nhớ chăng “Cây Me cũ, bến Trầu xưa”
Dòng sông Côn muôn đời in bóng núi
Bến Trường Thi đò đợi một ngày mưa.
Quy Nhơn, 13/10/2020