đất đục nằm phơi theo ngày tháng
một đời thổi gió buốt cơn mê
chiều lạc bước hoang mang nhớ
lên vũng thời gian lạc hướng đi
hạt bụi mờ theo dấu chân ai
vào vùng trời nhiệt đới
hơi ấm lăn trên má
tràn mi mắt sâu đêm
hoàng hôn ướt hôn hoàng
gió sa mạc cởi áo
mưa lộng ngọc xuyên mành
thổi hoang vu cuộn tròn bụi gió
tới cuối chân trời bóng tịch dương
chân bước chập choạng vào đêm ngủ
rừng xưa nghiêng bóng chiều đô thị
gởi gió xuân về một kiếp đời trôi
ngoảnh lại thời gian già năm tháng
bóng thiều quang rụng xuống bóng quan san
ngược phố
để nghe
gió ngáp
hoang mang đời lang thang
rong rêu đá ngủ rêu xanh lá
mộng cũ mê đường biết hỏi ai ?
sầu cổ xứ một thời đứt bóng
mai có về thì mộng đã tàn cơn
dưới chân cát bỏng
một trời quạnh hiu
xin làm người khất thực giữa chốn trần gian
những đêm thao thức chờ mưa tới sáng
bình minh một thuở nào hay
trên răng dưới dế đời du mục
trọn kiếp lưu vong một kiếp người
lưu vong hề ! lưu vong
một trời bạc gió
nhìn trăng
sa mạc
mà nhớ
mạc sa
có lăn lộn để thấy mình lộn lăn
trong đôi mắt nhiễm độc thế gian sầu
niệm câu thần chú mà đãnh lễ
trọn một đời
tử sinh vô hạn hữu
một đời ngậm đá nghe kinh
trên mô hình lập thể
với ma trơi qủi ám giữa thế gian này
bẻ gió sa mạc
đi vào hư vô ./.
(ca.ab.yyc . cuối 11/2020)