TRƯỚC KHI MẶT TRỜi THỨC
Thức giấc nghe hồi chuông
Giấc mơ tan mặt trời dậy sớm
Khi đang dở câu chuyện
Đảo hoang ta cách nào giong buồm
Ra hiệu thuốc anh vội tìm
Ông cụ lên cơn suyễn gần trăm tuổi
Chiếc khoá kẹt
Chiếc khoá hàng đầu công nghệ chống trộm
Mùa dịch gọi thợ không đến
Chủ nhân tự trói
Các tên trộm bình an tàng hình
Đi khỏi lệnh truy bắt tội
Có thể quá lầy lội
Chuỗi cửa hàng nghỉ các tối
Hợp đồng nhà giá không đổi
Khu rừng xa xôi mình muốn về
Chính phủ đưa vào danh mục bảo tồn quốc gia
Không qui hoạch đất dân sự
Anh không thể bỏ xuống cơn hen của ông cụ
Vì nó không ở trong ngực anh
Em biết giấc mơ sẽ không thành
Những trái dưa sẽ quyên sinh trên
đảo mộng
Những lái buôn không ăn đỡ khát
Không ai muốn gần người rủi ro
Anh không có đôi cánh bay đi cùng
thơ
Những bài thơ bằng tiếng Việt của cha ông anh nhớ
Tiếng Việt mẹ ru trong mơ anh rơi lệ
Trên hơi thở xa xưa cánh đồng
Lang Liêu
Giấc mơ đã chia tay buổi chiều
Em ủ gương mặt anh buồn vào đáy mắt
Kiếp sau kịp mặt trời thức giấc
Ta soi vào nhau.
NGỘ NHẬN
nằm lên áo lụa
choàng dậy kéo khăn
chạy theo nàng quấn chân
hai mèo tưởng tháng ba làm bằng
giấy dó
rét nằn nì ngoài cửa
như tháng chạp tính thiếu một ngày
một ngày để buồn rút then lung lay
gió thất tình chạy hoang mái phố
ai cũng ân cần hỏi
tháng ba sao mắt đỏ
(mèo con tưởng nàng Bân là đồ chơi của nó)
nghĩ nhầm thơ chong thức đan.
NGHE NHƯ CÓ TIẾNG ...
muốn sân si hết tháng chạp
áo quả phụ giăng mưa trắng
-
hơi thở ngưng ô cửa phòng tu
đóng kín những ngọn gió thiếu nữ
-
không chút hương mở bóng tối ngục tù
bông hồng trĩu xuống trên giá hành quyết
-
ngày như đôi gò má người điên rám sẫm
quên đặt lịch nụ cười ngày mai từ hôm kia
-
quên bữa tiệc hẹn hò giữa hai vạt lụa
quên trà trăng chiềuđã hẹn với ban công gió
-
em nghĩ mình bắt đầu xuống phong độ
khi cõi còm sống & yêu & thở
-
nghe như có tiếng phản lực cất cánh từ phía xa
bỏ lại hai chiếc trụ bê tông bên cửa soát vé