Phiên chợ chiều trong mùa Covid-19
Em sấp ngữa, chân nam chân bắc
Buổi khó khăn virus corona
Chuyện áo cơm, bù dầu tối mặt
Có còn đâu dáng vẻ điệu đà
*
Mua bán cũng đang mùa ế ẩm
Phiên chợ chiều thưa vắng người đi
Xa lắm tiếng rao mời nồng ấm
Sống giản đơn, cố gắng thích nghi
*
Nỗi lo mới chồng lên lớp cũ
Buổi chợ chiều hiu quạnh nhớ mong
Em ngồi đó, nửa đời sương phụ
Sóng gió đời, đổ vọng hư không
*
Nghiêng nghiêng chiều chờn vờn tất bật
Khó khăn gì rồi cũng lần qua
Những cơ hội tường chừng vuột mất
Chợt bừng lên, theo dự phóng xa
*
Bươn bã nắng hoàng hôn chậm bước
Vẫn còn nguyên mắt biếc mượt mà
Dẫu biết có tháng năm xuôi ngược
Hãy yên lòng, ta sẽ vượt qua
Chia tay Phan Thiết
Tóc em rối
Trong chiều ly biệt
Vầng trăng vỡ
Trắng trời Phan Thiết
Nghe âm thầm
Đau đáu hương xưa
Tiếng sóng vỗ
Rã lòng ai biết
Chỉ nữa lời thôi, đã thấy thừa
9/91
Xuân muộn
Rồi thời gian, trôi son, lợt phấn
Em sẽ về, chấp chới, ngày xưa
Bao nhiêu năm, tình, đời lận đận
Thì sá gì đâu, chuyện nắng, mưa
*
Bến sông xưa, sóng đọng trên đầu
Cơn gió giũ, thời gian, tóc rối
Thềm cũ, mưa rơi, bong bóng nổi
Về đâu? Kỷ niệm biết tìm đâu
*
Và em ơi, ngày mai sẽ tới
Xuân muộn, mà sao vẫn đắm say
Bờ cỏ biếc, khép mình như đợi
Nắng quái, chiều hôm, đổ bóng đầy
*
Ta vẫn tin, tin suốt cuộc đời
Đất nước và tình yêu, trẻ mãi
Dẫu dĩ vãng, không còn trở lại
Thì vẫn yêu, yêu mãi, em ơi
Bắc Bình, Bình Thuận