Biển chiều
Cách tiếng em cười một tầm tay
Bóng nắng vờn quanh, vợi bóng ngày
Gió thổi như đùa trên sóng nước
Mái tóc em kìa, lơi lả bay
*
Biển biếc xa, màu mắt em xanh
Sâu thẳm chiều trong, ngời long lanh
Cuống sóng đổ vun bờ ngực trẻ
Mênh mông, mênh mông của đề dành
*
Gió tung bọt sóng, mờ như sương
Bước dung dăng, trên cát vô thường
Ngẩn ngơ con sóng chồm qua nắng
Lộ bóng xuân thì, trong như gương
*
Em vô tư nghịch cát hồn nhiên
Con còng gió, chạy qua ngó nghiêng
Giương mắt tròn, nhìn em đăm đắm
Em nghĩ gì? Mà bảo vô duyên
*
Sóng xa khơi, vọng đổ thầm thì
Líu riu bờ, mơn bước em đi
Quầng biển sáng, sắc màu tươi trẻ
Xanh trong tuổi ngọc, buổi xuân thì
Chiều nghiêng nỗi nhớ
Ngẩn ngơ vạt nắng bên thềm
Còn nguyên dáng đợi, ngọt mềm ngày xưa
Lao xao tiếng lá phỉnh lừa
Mờ xa dư ảnh, đón đưa nhau về
Ngập ngừng rơi dấu chân quê
Chợt nghe hiu quạnh, vụng về đôi tay
Chiều buông, nắng cũng hao gầy
Trào dâng nỗi nhớ, đong đầy mắt ai ...
Chiếc bong bóng bay trong chiều lễ hội
Những chiếc bong bóng lẫn màu xanh đỏ
Lồng lộng bay trong gió
Lễ hội tan chiều
Khán đài còn lỏng chỏng, liêu xiêu
Những đứa trẻ nhìn theo, khát khao bối rối
Chiếc bong bóng bay qua ba đồng bảy đổi
Hún hút trời chiều, vàng cuống rạ mùa thu
Tia nắng cuối ngày soi, rối lẫn phập phù
*
Nói cho cùng, mọi lễ thức đều giành cho những người đang sống
Để gắn kết yêu thương từng phận đời bé bỏng
Nên khi cầu cúng thánh thần
Xin đừng vội đưa vào lợi ích của bản thân ...
Nếu sống vì tha nhân thì đâu có gì hối tiếc
Dù năm tháng, cuộc đời đã hao mòn, vắt kiệt
Tuổi trẻ, tình yêu và những nỗi khát khao
Vẫn cứ hồn nhiên như một thuở nào
*
Chạy theo chiếc bong bóng, tuột tay bay trong gió
Mếu máo vạch trời tìm, cầu mong nó sẽ rơi đâu đó
Lồng lộng một góc đời, ngọn gió cứ vi vu
Có hay không? Lòng ta đang hám lợi, khát thù ...
Những chiếc bóng bay với tị hiềm ẩn ức
Bao hy vọng cứ lẫn trong ngờ vực
Khi rộng mở góc nhìn
Trãi lòng mình, ta sẽ cố kết lại một niềm tin