RƯỚC LỄ TẮM PHẬT
Sau cuộc đào tẩu điên rồ
em quay về
đặt vào tay tôi mùi dền tía
và một cành hoa lên những điều đã cũ
rồi trở lại chân trời
nhặt đôi mắt dưới đáy hồ
hẹn với khoan thuyền xưng tội cùng trăm năm
Sau những giọt đèn
mưa lau cổng chùa
trăng đã đổ đầy bình bát
những con mối ăn đêm trên trang kinh
vội vã trở về nhà
trước lễ tắm Phật
Chiều vang lên khúc hát hư không
trong khe rãnh tâm linh ....
MÂY RỤNG CUỐI CẦU
Trên mép vực ngọn đồi này
em mềm như sáp nến
nghe giọng nói ai trôi trong lồng ngực
và những nọc độc dịu dàng
trườn đi
trong một vết thương mơ hồ
sau sợi máu rã rời
lắng nghe hơi thở của những cù lao cũ kỹ
những cơn sinh nở không ngừng sinh ra những
ẩn dụ mỏi mệt
một đêm vỡ òa sênh phách
có bàn chân bước về từ tro nấm hương
thức trong nguồn mạch núi non
nghe giao mùa tàn dần trên nếp áo
Về chờ chuông reo trong tay
mùa thu trở mình ngoài trang sách
heo may quay lại ao đình
và chân trời bắt đầu đâm lá non
Chỉ còn đôi mắt chim sâu thức trên quê hương phù ảo
một ngày chưa nguôi tiền kiếp
quay lại nhìn cơn gió
nhớ mây rụng cuối cầu ...
MỘT NGÀY TẦM TÃ U MINH
Những xác lá và lũ giấy vụn bị đuổi ra khỏi thành phố
ngày giòng sông bị đốt cháy
em bước ra từ một ngã tư hố thẳm
về canh giữ con đường dưới đáy nước
cầu kinh trên lưng ngựa
gieo hạt dưới đáy đêm
và mơ thấy quả ngọt
Có mùi củi khuya rơi xuống bậc thềm
nhẹ như hơi thở ngọn đèn trong Phúc âm
Không còn ai gọi cửa
một chiều tầm tã u minh
nằm nghe heo may trôi ngoài hiên vắng
những võng mạc ngộ độc chạm vào nghi hoặc
bốc cháy sau lớp địa y ...