BÀI KINH MÙA ĐÔNG
biển xa kia đã hoàng hôn
mục đồng lùa bầy gia súc
nhóm bếp đi và đừng khóc
chúng ta treo mình lơ lửng
giữa nỗi sợ và sự bất lực
ơn Chúa cho khí con thở gạo muối con ăn người tình con yêu những đứa con trai con gái của chúng con cười vang dưới một mái nhà
ơn Chúa màu đỏ trên toan tiếng chuông ấm chiều tiếng súng bặt ngưng bầy chim nhỏ tránh đông bay trở lại
cảm ơn Chúa cho khoảnh sân nhà con có nắng con sẽ mang phơi chiếc áo của người con yêu cùng ngày tháng cũ trong làn gió hương trầm
cảm ơn mắt trời ngọn hải đăng Người thắp sáng trên đồi tuổi thơ cây thánh giá cho con tin rằng dù không ai nhìn không ai nghe thấy thì mặt trời vẫn mở những chiếc hộp nhỏ cho căn phòng con đang thở và ngoại đưa bàn tay ấm áp xoa đầu con hãy ngủ êm đừng thúc dậy lúc hai giờ sáng con sẽ cười lớn nhảy múa hay khóc thầm trong cổ họng thì tiếng chuông cũng đã rung bếp lò đã thắp vang vang tiếng hát thiên thần ngoài ô cửa mở và mặt trời đang chiếu sáng những hàng cây.
TƯỞNG TƯỢNG
Bãi biển
Là cánh đồng hoa thuốc phiện
Em tựa vào cánh tay anh
Vết sẹo màu nâu rã cánh
Một chiếc dây lưng
Vừa rơi xuống bờ cỏ.
Cỏ đang cựa mình nở những đốm hoa vàng lúc ba giờ sáng
Em vặn mình trong thanh tẩy phục sinh
Dưới một vòm trời
Cùng anh
Gần đến mức những âm vực vô thanh
Có thể chạm
Làm anh tỉnh giắc
Chỉ là tưởng tượng
Một nơi chốn hoa nhiều đến thế
Bờ biển đầy hoa
Bến thuyền nhà ga xe lửa đầy hoa
Nơi chúng ta từng ngồi
Nở đầy những cánh xương hoa
Nở đầy những chiếc gai xanh
Giọng cười lớn của anh
Giữa đám bạn với ly beer buổi chiều
Cho em ứa nước mắt quay đi
Biết là anh ổn
Trùng trùng sóng chập chùng vết mùa xa
Eo lưng hoang mang lướt qua ánh nhìn
Thôi anh
Đêm nở đầy sao trên cánh đồng hoa thuốc phiện
Em đứng trước căn phòng chúng ta
Và biết mình đã đánh rơi chìa
HÀ NỘI
Em nhũ thầm
Bánh khúc nóng nơi góc phố Hàng Da
Dẻo thơm đến mềm môi
Lúc năm giờ sáng
Cốm sen ủ ấm bàn tay
Em yêu anh thêm được một ngày
Với mùi hương Hà nội
Yêu anh thêm ngày nữa
Nhớ tiếng tàu điện leng keng
Chiều rủ lá như cây
Ai rũ áo anh
Quên sạch màu mắt em
Đăm đắm
Phố mùa xưa
Cây lá níu nhau không rời
Bàn tay em níu anh không lời
Đêm nào em cũng mơ
Trời Huế sương thơ
Những cơn mơ gọi thức năm giờ sáng
Cơn mơ có mùi hương nha phiến
Gây bão xô lệch chiếu chăn
Anh không nhớ mắt em màu nâu hay màu nhung
Hà nội của anh mưa trắng
Can cớ chi em hờn phố
Yêu và đau vô cớ
Chỉ là vài thứ
Nhào trộn Vũ Di Thiên An tiếng gà tiếng gió
Thoáng như điệu nhảy trẻ con
qua bờ cỏ
Run rẩy bên thềm băng rạn vỡ
Trò chơi những nụ hôn ...
Hà nội ơi !
Một ngày nữa thôi
Ánh nhìn thiêu đốt tàn rồi
Em không thể thốt lời
Yêu anh lần nữa!
NGƯNG GIÃN CÁCH
5giờ 30 am
Phố đòi yêu
mở hết những vòi nước công viên
ngả bảy ngã ba những ngõ hẹp vàng óng mưa
hạt đậu hương liu xiu hoa mộc thảo đầu mùa
mở ra những bãi tắm sải tay
mở ra luồng nước đẩy con tàu tới mặt trời
gió luồn qua lưng thon
những hoang vu như vệt mây vừa ngang qua cửa sổ
Ơi người ngủ quên điện thoại gõ chuông yêu em..
ơi người bỏ quên cây thánh giá màu tro trên bản kinh cựu ước đêm đêm
phố đòi yêu !
5h 30 am
gió hất rèm thêm vài ba cái tên ra khỏi tai em
những cô nàng váy mở lưng cong
chẳng làm ngày xanh thêm
chẳng còn làm đau em
bằng những ngón màu nguệch ngoạc
Em không đợi so dây
anh đừng chần chừ bỏ xó bài tụng ca ai đó
đừng chần chừ vì bàn chân xỏ nhầm giày cỏ
đèn đỏ nơi ngã tư chưa báo
hãy chạy thật nhanh đến cuối đường tàu
phố đang đòi yêu
với hai tách cafe sáng!
THÁNG CHẠP NGỌN KHÓI NGANG TRỜI
Mơ mơ vương vương
Những ngọn khói ngang qua hoàng hôn
Thả ấu thơ ngơ ngác đồng chiều
Tiếng sấm gọi dông ngang qua
Tiếng còi tàu vào ga xa xa...
Tháng Chạp sũng trăng đàn dế theo chân mẹ cắm ruộng sào
Con chép con rô im im rong rêu nghiêng nghiêng bậc thềm vườn sau
Chiều chiều..ơ chiều ...
Lời ru nghe mà nhói
Mà đau...
Con vói tay chạm hiên mưa
Ngọn khói loang phủ gầy lưng mẹ
Mòn mỏi những con đường những mái nhà những vạt chiếu chuyển dời trăn trở
Cuộc chiến chưa trả cha về
Người giữ một chỗ ngồi hoa vàng mặt đê
Giắc mơ dọc bờ lau tiếng gió
Ngực sữa căng đêm hun hút
Đồi sương mơ hạt non trổ mầm
Áo xưa trắng một góc trăng
Cánh đồng rớt rơi tiếng cười con gái
Bến đò mưa cái gật đầu tháng Chạp
Mùa đi những mùa xa, mùa qua...
Lá mục rơm vàng đồng đất bao la
Chúng con nôn nóng bíu nhau mà lớn
Phố ngợp hoa người
Những con đường trong con hiu hắt
Đâu ngọn khói ngang trời bên bếp mẹ
Đâu chéo khăn hương trầu nơi vườn cũ
Mẹ ơi!...