Xuân về trên xóm cửa sông
Đêm quẩn rối chuyện đời thưa nhặt
Lãng đãng trôi, dấu lặng thiệt thà
Nghe xốc nổi bao điều khúc mắc
Tiếng cựa mình của hạt phù sa ...
*
Trong nhịp sóng cửa sông giăng bủa
Lạc loài trôi, hoang vắng dập dềnh
Niềm thương nhớ, bờ tre, gốc lúa
Nghịch dòng triều, đổ nước mông mênh
*
Xa lắm rồi sắc hương đồng bãi
Có theo em, về với quê chồng?
Như hạt phù sa dùng dằng vin lại
Ký ức mịt mờ, mưa trên bến sông ...
*
Ủ làm chi, trong lòng điều thất vọng
Cuộc sống đi qua, ngày mới đong đầy
Sao lướng vướng, cứ treo chiều mở, đóng
Kìa gió xuân về, líu ríu vờn lay
*
Khoe áo mới, trong sắc màu tươi sáng
Lấn cấn đường xa, bước nhỏ reo vui
Mây trắng lắm, bay ngang trời lãng mạn
Như trôi xa, bao ẩn ức ngậm ngùi ...
Nợ nhau chiều tháng chạp
Đêm mơ khúc hoan tình năm cũ
Còn nợ nhau cả một vầng trăng
Treo đắm đuối lời yêu ngoa dụ
Nhịp thời gian quay quắt nhọc nhằn
*
Rơi đâu đó, lối mòn ký ức
Một ngày xưa xanh biếc mượt trôi
Dấu tình nào, niềm vui thắp rực
Và nỗi buồn, gói trọn bờ môi
*
Buông tay với, thời gian vỗ cánh
Em băng qua, đêm tối mịt mờ
Trời tháng chạp, ngập ngừng sắc lạnh
Bỗng vỡ òa, trống vắng bơ vơ ...
*
Lắng nghe tiếng tình xưa đồng vọng
Gió miên man, trống vắng bến đời
Khắc khoải chiều đi, lòng dậy sóng
Còn điều gì mắc nợ người ơi ...
Nghe em hát, bài tình ca ngày cũ
Con sóng chạy, bên bờ sông ngập mặn
Cá biển vô tình, bơi lạc bến xa
Tiếng em hát, đưa chiều qua kẽ nắng
Rụt rè rơi trên áo váy nuột nà
*
Anh lang thang trên bến đời bươn bả
Thấy tiếng gió khua, trong nắng dật dờ
Lay góc phố, một đoạn tình chấp vá
Rớt bên đường, đờ đẫn một câu thơ
*
Nghe em hát, bài tình ca ngày cũ
Biết trôi xa điều may rủi, dại khờ
Còn không em? Một chuyện tình ẩn dụ
Trong nốt nhạc trầm, ngân lịm bơ vơ
*
Anh cứ đến, biết dù sao đi nữa
Còn nửa câu thơ bỏ dỡ hôm nào
Bao năm tháng cứ chần chừ lần lựa
Rớt đâu tình trong dấu nắng chênh chao
*
Em còn đó, bên góc tình dang dỡ
Cuốn quýt vội vàng, đằm thắm nhặt thưa
Dấu nỗi buồn và niềm vui, tránh trớ
Òa vỡ chiều, bùng nổ một ngày xưa ...
V/16
Bắc Bình, Bình Thuận