Ngồi mòn thớ vải thanh xuân
chợt nghe danh bạ lần phần máu xương
cao ngất phiên núi. một. dường
như hạ xuống. thấp. huyết tương trùng phùng
gặp mình ở chốn tà lung
nghe dây dưa một cô cùng luyến thương
thưa em người chỉ dẫn đường
làm sao tôi biết hoằng dương chốn nào
áo người đính vội ngàn sao
con mắt lục giả chiếu vào không hư
)(
Thuở xưa nhau có tâm từ
mà nay âm thoại tàn dư ác phồn
một mình chống chọi thân đơn
làm sao em biết dây đờn lu câm
ừ thì phương danh lẫn, nhầm
gọi tên nhau giữa mùa thăm thẳm buồn
như vệt nồng. chảy. môi hôn
nghìn năm kim loại dập dồn điên mê
ngọn lửa xanh níu ai về
đêm vang một giọt hồng nghê búng tràn
ngún rồi cơn thọ hình đang
xướng tên dàn dựng họ hàng lâm ly
mười tám tháng tư hai hai