Đợi trăng ở Bình An
Mây tứ xứ ngang đồi vọng tưởng
Nhạc hoài mong khuất lấp lối mòn
Hoa chín nẫu bờ trăng độ lượng
Tiếng gió rung đổ hột phách giòn
*
Anh chợt nhớ một vầng trăng muộn
Lửng lơ treo, tuổi mộng trên đầu
Cuộc sống, chưa hề so sánh xuống
Những phận đời, buông thả chạm sâu
*
Nét rêu phong vẽ mầu cổ tích
Một góc nhìn, lưu cửu trầm kha
Như đóng váng không gian tĩnh mịch
Tiếc ngày xao động, bứt tầm xa ...
*
Trên đường vắng, trăng nghiêng lặng lẽ
Tiếng rì rầm đất vỡ phơi đêm
Hoa trái vụ, gượng rung nhè nhẹ
Ướp sương đêm thấm đẫm quanh thềm
*
Em trẻ trung, hiên thưa lộng gió
Đợi trăng tràn gối mộng khuya êm
Lung linh sáng căn phòng để ngỏ
Vẫn còn nguyên, ký ức ngọt mềm ...
Ngồi trong quán cũ
Lặng lẽ, bước qua con phố cũ
Kỷ niệm xưa, thấm đẩm góc đời
Bao năm rồi tưởng chừng yên ngủ
Vết thương xưa còn đó, người ơi
*
Phố cũ đã oằn mình đổi mới
Con đường quen, say đắm một thời
Gốc me già, ta thường đứng đợi ...
Hoa ngày xưa, từng cánh rơi rơi
*
Có lúc hết tiền, tình, bó gối
Ngồi một mình, trong quán cà phê
Bóng nắng rớt, chậm chiều mờ tối
Đếm giọt rơi, khắc khoải lối về
*
Vẫn biết thời gian rồi khỏa lấp
Tương lai còn trong những bàn tay
Lơ đãng ngó, giật mình bắt gặp
Nợ quán chồng thêm cuốn sổ dày ...
Tiềng chim bên đường
Chim cút kêu nhịp đôi bên kia đồi
Nghe sâu lắng, xa xôi trong chiều xuống
Vạt mây xám cuối chân trời xoáy cuộn
Con suối nhỏ, hồn nhiên mãi miết trôi
*
Trời se lạnh, hoàng hôn nắng lưa thưa
Đường lên rẫy ngược dòng suối cạn
Buông thả mái tóc dài chểnh mảng
Đâu mất rồi, một dáng vẽ ngày xưa
*
Chập chờn rơi, rối lẫn nét thu không
Chiều mắc cạn bên nhánh đời sáng tối
Buổi tàn ngày, sao em không bước vội
Mà nhẩn nha, trong gờn gợn sóng lòng
*
Ngọn bấc cầu tài, vụng về mơn man
Hàng lau lô xô, dập dờn đánh võng
Bao năm tháng, nét xuân thì khê đọng
Bạc phếch thời gian, đổ xuống phủ phàng
*
Rối bước chân, em chầm chậm lối về
Tiếng chim cút bên đồi, kêu khắc khoải
Như nhắn gửi một điều gì muốn nói
Vạt nắng hanh vàng, xao động đam mê …
Bắc Bình, Bình Thuận