Có một chiều nắng hắt
Cỏ xuân thì, dưới lưng người thiếu nữ
Êm như tơ, biêng biêc sắc hoàng hôn
Bàn tay ngọc đang thật thà níu giữ
Một mùa xuân trôi, đẫm mộng ngập hồn
*
Con Bìm bịp gọi chiều, thương quá đỗi
Bóng ngày đi, nghiêng sắc nắng chiều rơi
Có một gã đang ngồi bên bó gối
Đăm đắm xa xăm, ngắm ánh mây trôi
*
Chợt nắm lấy bàn tay đương bổi hổi
Đưa môi hôn, lặng lẽ phút giao mùa
Kìa đôi mắt, dưng nhìn nhau trân trối
Có điều gì đâu, như muốn phân bua
*
Ngọn cỏ rung rung, trời không quẩn gió
Đôi môi người đang khe khẽ đắn đo
Lời chưa nói mà dường như buông bỏ
Dùng dằng rơi, tím thẫm một hẹn hò
*
Vạt cỏ mềm, in dấu chiều nắng hắt
Khoảng không gian mờ, nắm bắt trong tay
Run run hờ, chếnh choáng say
Đường trăm ngã, mộng vun đầy mắt ai
Còn đây mùa nắng xuân hồng
Ngược quầng sáng, một tà áo trắng
Sáng tinh khôi trong nắng mùa xuân
Buông thả gió qua làng vắng lặng
Giấc mơ đời, có bước gian truân
*
Những cơn gió cố tình thổi rối
Nét hoang sơ, vướng mái tóc bồng
Chút phiêu lãng, ngập ngừng, gấp vội
Gánh truân chuyên, đầu chợ cuối sông
*
Bóng nắng dội xuân thì cháy bỏng
Như mơn man một tuổi xuân hồng
Hoa và trái, đương mùa căng mọng
Gió vu vơ, gờn gợn ... sóng lòng
*
Ngược quầng sáng, cồn lên nỗi nhớ
Một mùa vui đẫm mộng mơ nhiều
Còn nguyên đó hoa tình chớm nở
Gió xuân về, khắc khoải tin yêu ...
*
Thôi nuối tiếc, đời dài xa rộng
Nắng bung biêng, gió mới trở chiều
Thẩn thờ đứng bên đường lóng ngóng
Sắc xuân hồng, một thoáng đăm chiêu
Lời biển gọi
Gói lại giấc mơ, tan tầm nước đổ
Trôi cỏ hoa, đang phiêu lãng quanh đời
Đâu biết có bao nhiêu điều vụng dại
Vẫn như còn giăng mắc đó, người ơi
*
Con sóng ru bờ, ngượng ngùng đánh võng
Đang thì thầm gì đó với dây neo
Con thuyền nhỏ, đồ chừng như gắt gỏng
Cứ lần khân ngang lưng sóng kỳ kèo
*
Gió thốc xối dập dờn, con nước lớn
Dùng dằng thuyền, đậu bến ngóng xa khơi
Trên bãi ngang, chỉ còn con sóng dợn
Ráng hoàng hôn, rợn ngợp phía chân trời
*
Nghe quặn thắt lòng thuyền trong huyễn mộng
Sóng lấp đầy trên bãi, những dấu chân
Con còng gió giương mắt tròn lóng ngóng
Vệt sóng loang trên bãi vắng phân trần
*
Xếp gọn giấc mơ, úa màu châu thổ
Thả trôi trên sóng biếc, sẽ về đâu?
Mây tứ xứ có bay ngang đồi cổ độ
Nhắn giùm đi, lời của mộng ban đầu ...
Bắc Bình, Bình Thuận