Bất chợt thu đi
Mùa thu đi qua ngõ
Vương một chút hương thừa
Trong chiều đằm thắm gió
Vụng về rơi dấu xưa
*
Người về đâu? Xa lắm
Lời theo gió thì thầm
Giờ mắt mờ chân chậm
Thương người, ngồi trầm ngâm
*
Con chim gì thảng thốt
Hót khan bên hiên nhà
Kìa sao màu ủ dột
Bóng người đã mờ xa ...
*
Lắng nghe lời gió gọi
Cỏ hoa úa sắc rồi
Nắng đưa ngày mòn mỏi
Nhớ điều gì xa xôi
*
Thu vàng chiều lặng lẽ
Rớt bên thềm một mai
Vai gầy, rung nhè nhẹ
Nắng đi qua, đổ dài
Lặng lẽ đợi em về
Anh vẫn chờ em, tan ca đêm
Góc phố mờ cong đèn phẳng lặng
Em một mình, đường xa trống vắng
Nỗi hoài mong ngun ngút bên thềm
*
Điếu thuốc cháy tàn đêm lẻ loi
Ngôi sao Mai, cô đơn bừng sáng
Đăm đắm treo cái nhìn lơ đãng
Quầng sáng hừng đông cũng lạc loài
*
Anh ngồi chờ em bên hiên thưa
Dõi mắt ngóng đường xa hun hút
Giọt sương sa, nhịp đời hẫng hụt
Bóng nắng vờn quanh dấu phỉnh lừa
*
Em về lặng lẽ, trong lao xao
Đường phố bừng lên, hương ngày mới
Lóng lánh giấu tình, anh đứng đợi
... Năm tháng hồn nhiên, một thuở nào
*
Xót xa xô đọng, nhịp đời quay
Ru quăn quíu một thời hoa mộng
Tình như không, nỗi niềm cháy bỏng
Buông hết rồi, sao còn đắm say ...
Tan ca đêm
Đêm cánh gián, nhờ nhờ cuối phố
Trong xóm nghèo, trăm thứ vần xoay
Em bước qua, vĩa hè lổ chổ
Tan ca đêm, bóng nhỏ mệt nhoài
*
Góc phố vắng đời giăng sấp ngữa
Cố bền lòng, trắc trở một mai
Đâu nhiều thứ, để mà chọn lựa
Tuổi đời đi lần lữa giêng hai ...
*
Gói hy vọng, ôm vào giấc ngủ
Mặc nắng mai, phố nhỏ lao xao
Bao phận người trăm quê quần tụ
Xuôi ngược đời, quanh quẩn khát khao
*
Khát khao sống và yêu – từ đó
Lộng gió trời, buông thả giấc mơ
Vẫn hồn nhiên - niềm tin cháy đỏ
Bờ tương lai, cuộc sống mong chờ ...
Bắc Bình, Bình Thuận