Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.888 tác phẩm
2.761 tác giả
1.005
123.367.287
 
Bôi trơn
Trần Yên Hòa

 

Như  Ý đã trên bốn mươi, nhan sắc trung bình hay hơn trung bình một tí. Khuôn mặt trái soan, mái tóc dài, cao trên thước sáu đã níu lại được cái dáng đi hấp tấp, nhanh lẹ của cô. Cô còn độc thân, chắc có lẽ thời gian qua như "cơn gió", làm tuổi thiếu nữ, tuổi thanh xuân, của cô trôi qua vùn vụt. Đến khi trên ba mươi, nhìn lại, cô tặc lưỡi. Chết cha, mình ế rồi chắc. Chữ ế nói ra là một quê độ, vì người con gái nào có nhan sắc, có duyên, khoảng từ hai mươi trở lên chút xíu là có người đã "rước nàng về dinh" rồi, đâu có để đến tuổi ba mươi rồi bốn mươi trôi qua lẹ làng như vậy.

 

Nhưng khi nàng bốn lăm thì duyên lại đến, nàng gặp được chàng trên phây và hai người làm quen. Một thời gian sau thì có mòi lưu luyến. Chàng giới thiệu, anh là Phách, cũng già rồi, trên năm mươi. Đã dang dở một lần. Bây giờ thì độc thân thứ thiệt, và anh muốn cùng em chia ngọt xẻ bùi, cùng nhau an hưởng hạnh phúc những tháng ngày còn lại.

Thế là hai người hẹn hò nhau "cái rụp" rồi đi đến hôn nhân.

 

Hôn nhân trên giấy tờ chớ không nổi đình nổi đám như những cặp vợ chồng khác. Như Ý từ một tiểu bang xa, mua vé máy bay hãng Nothwest về nơi chàng ở. Chàng "đón nàng về dinh" trên chiếc Toyota  Camry 2005, cũng còn chạy tốt. Cả hai ôm nhau ở phi trường, rồi chàng cầm tay nàng dắt đi, như một "người tình trăm năm", nhưng thật ra là họ chỉ mới quen nhau trong ba tháng.

Thật nàng cũng bạo, nàng coi như đánh canh bạc cuối của cuộc đời, là giao tấm thân cho chàng "quản". Cái ngọc ngà quí báu nhất đời của người con gái suốt hơn bốn mươi năm, nàng khư khư giữ lấy, để đến ngày hôm nay nàng giao cho chàng, cái của quí, là cái "ngàn vàng". Gọi là trao cho chàng "ngàn vàng" mà thật ra chàng chưa cầm trên tay một li, một chỉ vàng nào của nàng. Nói vậy cũng bất công, vì chàng là một đấng trượng phu, nam nhi chi chí, là đã đặt mua sẳn tặng nàng (và chàng) 2 chiếc nhẫn cưới và một chiếc nhẫn hột xoàn mấy ca ra, giá mấy ngàn đô la chớ bộ. Phách cũng đánh canh bài chót của đời mình. Là "đưa nàng về dinh" thật sự.

*

Đêm, mới thật là lấn cấn. Dĩ nhiên quen nhau 3 tháng nhưng chỉ quen nhau trên phone, chưa đầu ấp tay gối, má kề má, môi kề môi, nên hai người còn giữ kẻ quá mức. Phách thì đã trải từ năm mười tám tuổi, trong một "động" tại Sài Gòn, hẽm Lê Văn Duyệt. Hồi đó chàng đang đi học, với tuổi trẻ ngồn ngộn, chàng không biết tại sao ở tuổi này, chẳng ai dạy mà với sinh lực tràn đầy, chàng thấy thân xác mình đòi hỏi quá mức. Những buổi đi học về trên con đường Lê Văn Duyệt này, Phách nhìn những người đàn bà, những thanh niên, những trẻ con, họ đứng từng tốp hai ba người, bốn năm người, chỉ trỏ, ngoắc tay, mời chào, vô chơi đi anh, có em mới, em mới.

Phách thật sự ngu ngơ, nhưng anh cũng biết nơi đây là động, là xóm gái, hay nói trắng ra là động đĩ. Anh ngập ngừng, suy nghĩ, rồi suy nghĩ, ngập ngừng. Có một cái gì đó hối thúc anh mạnh mẽ xông lên, đó là sức bật của tuổi trẻ. Những thèm muốn khát khao một người nữ, một người khác phái. Cho đến một hôm cái dồn nén đó vở bùng ra, Phách đạp chiếc xe đạp sinh viên, quẹo vào con hẽm đó, và anh đã được một "chị em ta", bóc vỏ, mà anh không biết. Anh run rẩy về chuyện đó suốt mấy tuần, mấy tháng, cho đến ngày anh "lên xe bông."

 

Đến bây giờ thì anh có Như Ý, nhưng Phách là người đàn ông nhút nhát, nên anh chỉ có trong ý nghĩ mình nhiều hơn là hành động. Với trường hợp này anh trở nên lúng túng...Em nói em nguyên si, em còn rin, thì anh biết vậy...Chứ thật sự anh cũng chưa trải qua, với người đàn bà đầu tiên, gọi là đầu ấp tay gối, anh cũng chập choạng trong bóng đêm mờ ảo, anh không biết rõ thực hư thế nào? Cho nên anh phải vượt qua như thế nào và ra sao đây?

Anh nhờ một người bạn thân góp ý, người bạn nói:

- Ông phải về mua thuốc bôi trơn đi.

- Bôi trơn là thuốc gì?

Người bạn chữi thề, rồi giải thích thêm:

- Đ. me! Ông ngu bỏ xừ. Ra ngoài tiệm thuốc tây hỏi loại kem bôi trơn, đó là loại làm cho ông và bà đầu xuôi đuôi lọt.

Anh cũng hiểu lờ mờ, mơ hồ. Bôi trơn, bôi trơn...

 

 

*

 

Phách lại nhớ những ngày còn ở VN, ngày anh hành nghề sửa xe đạp lề đường.

Mỗi lần có xe khách đem đến sửa xe thì mừng không thể tả. Có thể kiếm vài đồng để mua lát cá, củ khoai hay lon gạo. Sửa xe đạp lề đường thường vá ruột hay bơm xe là nhiều nhất. Vì đường sá lởm chởm đá, đầy đinh, thép gai, nên với những chiếc vỏ xe, do các nhà sản xuất tự biên tự diễn "dỏm", của các chú ba tàu Chợ Lớn, cũng dỏm như vậy, nên chuyện lủng ruột, bể ruột xe hay xì hơi là chuyện thường xảy ra.

Phách làm ăn qua ngày đoạn tháng kiếm bạc cắc nuôi thân. Đắt khách nhất là bơm và vá ruột xe. Nhưng những sửa chữa này, kiếm không được bao nhiêu, một vài đồng là cùng. Có nhiều xe đạp bị hư sên, hư líp, hay bể bạt đạn. Sên, líp, bạt đạn khô dầu mỡ khiến xe đạp, đạp nghe ken két, nặng chình chịch như có người kéo ghì lại phía sau. Nếu xe bị bể bạt đạn là xe phải sửa bạo, có khi phải thay bi bạt đạn, điều này phải vô mỡ để  bôi trơn bi. Sên, líp cũng thế, vô dầu mỡ thì xe đạp mới chạy ngon lành được, đạp mới nhẹ được.

Sau này, khi Phách về thăm Việt Nam, một người em họ có đứa con học trường sư phạm Nha Trang, ra trường hạng giỏi, mà không nơi nào chịu nhận cho đi dạy. Đứa em loay hoay khổ sở vì đã bỏ công sức, tiền bạc cho con ăn học ba, bốn năm, mà bây giờ ở nhà, coi như vô công rổi nghề. Thất nghiệp.

Đứa em đã nghỉ hưu, sau gần 30 năm phục vụ trong ngành giáo dục tỉnh Khánh Hòa, chàng ta đã làm qua Ban Tổ Chức thuộc phòng giáo dục thị xã, nên chàng ta có một thời hét ra lửa, khẹt ra khói. Mỗi giáo sinh mới ra trường, đều do một tay chàng ta sắp xếp, và, muốn được dạy, nhiệm sở thị xã hay gần nhà, phải lót tay bao nhiêu? bao nhiêu cho chàng và cho các ban bệ...??? Đó gọi là lệ phí bôi trơn. Bôi trơn từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, từ trung ương đến địa phương, từ các cấp tỉnh, huyện, thị xã, thôn. Người nào muốn được chức trọng, quyền cao, thì đều phải có lệ phí bôi trơn này. Từ "bôi trơn" tiếp nối cho từ "chạy" ngày trước, đọc lên nghe ngồ ngộ, nhưng nghe dí dỏm và thực tế hơn.

(Phách lại nhớ đến những ngày sửa xe đạp lề đường, ngày ngày phải dùng dầu mỡ bôi trơn bao nhiêu sên, líp, bạt đạn...mà có được hưởng gì đâu)

Từ "chạy" đã có từ lâu, hồi chế độ cũ. "Chạy" từ tông tông để được làm tỉnh trưởng, "chạy" từ thủ tướng để được làm quận trưởng. Mọi đường dây để chạy đều được lên liếp, để các lãnh đạo hưởng lợi, không giẫm chân lên nhau.  Các Ty, Sở, Giám đốc Sở, Chánh văn phòng đều "chạy"...Rồi, sĩ quan, lính tráng khi bị đi lính, ra trường, muốn được ở các ngành nghề không tác chiến, mà có ăn, như quân nhu, quân cụ...hay không tác chiến mà được ở văn phòng cho yên ổn tấm thân, khỏi làm mồi cho bom đạn, cũng "chạy". Lính lác thì chạy vào chỗ yên thân, tránh hòn tên, mũi đạn...Lệ phí chạy bao nhiêu, đều có một "ba rêm" sẳn, bất thành văn. Thêm, bớt tùy theo cấp trên ban xuống.

Đến sau bảy lăm, khi chế độ mới tiếp thu, thì từ bôi trơn được thịnh hành nhiều. Để rỏ nghĩa hơn, nhiều tay "cò" còn thêm là "lệ phí bôi trơn", nghe cũng đúng, sát nghĩa. Nghĩa là, đó là tiền bỏ ra cho các quan chức, cho mọi công việc êm xuôi trót lọt.

Trở lại, đứa em phải chi cho chuyện bôi trơn, để đứa con được bổ đi dạy, dù là ở vùng cao, vùng xa, một số tiền khá lớn. Dĩ nhiên cũng đúng thôi, nó đã thu tiền bôi trơn của người khác ngày còn tại chức, thì bây giờ phải nhả ra. Luật đời là thế đó.

 

 

*

 

 

Và bây giờ thì Phách phải tìm thuốc bôi trơn cho chuyện phòng the của mình, với cô vợ mới, tuy qua thời xuân sắc, nhưng vẫn còn gin.

Phách ra Target hỏi cô dược sĩ VN, tuy cũng ngượng chín người, nhưng nghĩ đến chuyện tối hôm qua, chàng quyết chí vượt qua rào cản mắc cở. Vì tối hôm qua, khi chàng để vào, Như Ý nhăn mặt, la lên:

- Ui, ui, từ từ anh, nhè nhẹ anh, đau em quá!

Phách biết như vậy là thất bại, nên đành "rút quân".

Anh nói:

- Thôi em nghỉ đi, nằm gối đầu lên tay anh mà ngủ. Mới lần đầu nên đau là chuyện thường. Để mai anh đi mua thuốc bôi trơn.

Như Ý đang lơ mơ gối đầu lên tay anh, nghe anh nói thế, nàng dẫy nẫy lên:

- Anh nói gì, thuốc bôi trơn là gì?

Sợ lộ bí mật, nói ra làm nàng mắc cở và tự ái, nên Phách dấu nhẹm đi:

- Đâu có gì, chuyện vớ vẩn thôi mà.

Thế là hôm nay anh bí mật đến Pharmacy Target.

Tối đó, anh thành công trong cuộc chinh phục, lấy đi báu vật đầu đời của Như Ý.

Phách cầm tay nàng để lên môi hôn và hỏi:

- Em yêu, em thấy thế nào?

Nàng trả lời vui:

- Tốt thôi.

Rồi vít cổ anh xuống.

Phách nghĩ và cười thầm, bôi trơn, ở đâu và lúc nào cũng tiện lợi cả.

 

 

 

 

Trần Yên Hòa
Số lần đọc: 464
Ngày đăng: 13.03.2024
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Chuyện tình thời xa vắng - Hoàng Thị Bích Hà
Dáng mỏng - Trần Yên Hòa
Khúc vong tình Valentine - Phạm Nga
Mẹ tôi - Nguyễn Vĩnh Căn
Ba mươi Tết - Nguyễn Thỵ
Mai tết - Tiểu Lục Thần Phong
Hương vô tình - Vinh Anh
Mùa Xuân của đá - Nguyễn Thỵ
Đêm đông nhớ ngày xuân - Tiểu Lục Thần Phong
Lên "phây" - Trần Yên Hòa
Cùng một tác giả
Diễm Xưa (truyện ngắn)
Giong Quê (truyện ngắn)
Chanh Cốm (truyện ngắn)
Mẹ Và Em (truyện ngắn)
Tam Thân (truyện ngắn)
Châu long (truyện ngắn)
Bán con bò (truyện ngắn)
Thị Xã (truyện ngắn)
Quê Cha (truyện ngắn)
Chuyện ở hãng. (truyện ngắn)
Net (truyện ngắn)
Sớm Mai (truyện ngắn)
Bóng Sắc Tuổi Thơ (truyện ngắn)
Anh tư (truyện ngắn)
Tưởng (thơ)
Mùa Xưa (tạp văn)
Em neo (truyện ngắn)
Bốn Chín Năm Mươi (truyện ngắn)
Nghiệp (truyện ngắn)
Bờ em (thơ)
Duyên (truyện ngắn)
Đợi (thơ)
Không phải tại em (truyện ngắn)
Tạ (thơ)
Người về (truyện ngắn)
Thời thượng (truyện ngắn)
Tình yêu chạy làng (truyện ngắn)
Những ngày gió nóng (truyện ngắn)
Qua cầu (truyện ngắn)
Con đen (truyện ngắn)
"Bái phục" (truyện ngắn)
Trôi (thơ)
Trám (truyện ngắn)
Khuôn mặt (truyện ngắn)
Đẳng cấp (truyện ngắn)
Hậu "hại điện" (truyện ngắn)
Dáng Mỏng (truyện ngắn)
Ngày về (truyện ngắn)
Tổn thất tình (truyện ngắn)
Giữa Vòng Xoay (truyện ngắn)
Tiếng nói (truyện ngắn)
Chuyện Tình Bát Nháo (truyện ngắn)
Cơn bão nóng (truyện ngắn)
Vượt (truyện ngắn)
Lên đời (truyện ngắn)
Những Tình (truyện ngắn)
Kịch Bản Phim (truyện ngắn)
Người trở về (truyện ngắn)
Bán chữ (truyện ngắn)
Bôi trơn (truyện ngắn)
Mối tình Chơn (truyện ngắn)
Anh em (truyện ngắn)
Dòng thơ ấu (truyện ngắn)
Nhất Linh sống mãi (nghệ thuật)
Mối tình Chơn (truyện ngắn)
Bán chữ (truyện ngắn)
Trám (truyện ngắn)
Người chết hai lần (truyện ngắn)
Dòng thơ ấu (truyện ngắn)
Tiếng nói (truyện ngắn)
Lên "phây" (truyện ngắn)
Dáng mỏng (truyện ngắn)
Bôi trơn (truyện ngắn)
Mua bán lạc son (truyện ngắn)
Sớm mai (truyện ngắn)