(Google images)
Em là một trong bốn lần luân chuyển của trái đất(*)
Này em thân yêu,
Có bao giờ em tự hỏi
Phải chăng ta mải đi trên hai con đường khác biệt
Nên không có điểm tương giao
Có chăng một nơi gọi là vô hạn
Cho cuộc tương phùng hàng triệu năm sau
Này em tóc dài hương mật,
Em có từng qua những chiều buồn chất ngất
Chỉ còn lại một mình trên trái đất
Ngồi nhớ bóng người thiên thu
Bên nấm mồ hoang vu
Chôn mối tình xưa cũ
Này em yêu dấu,
Dù là đầu Xuân hay cuối Hạ
Dù mai tàn hay cánh phượng phôi pha
Em hãy ươm đầy những mộng ước kiêu sa
Để khi mùa đi qua
Còn chút gì giữ lại
Này em biếc nụ xuân xanh,
Dù chớm Thu hay tàn Đông giá lạnh
Dù lá bay hay sương rơi tuyết đổ
Xin em, một lần hạnh ngộ
Để khi rời bỏ thế gian
Chẳng còn gì hối tiếc
Này em, một trong bốn lần luân chuyển của trái đất
Em là Xuân, là Hạ hay Thu, Đông
Cũng vẫn là em, áo lụa phiêu bồng
Rong chơi vườn huyễn mộng…
Đã bao năm sơn cùng thủy tận
Vẫn còn xanh một thuở nhớ nhung người!
(*)Thơ Lưu hoài Niệm.
Điệu hót của loài chim tương tư
Lòng chợt điêu tàn như cánh rừng khô
Có bóng ai qua trong cõi mịt mờ
Lãng đãng trầm hương bay đầy trí nhớ
Gọi cuộc tình về người đã như mơ
Từ một buổi thấy anh sau làn khói
Về giam thân trong muôn vạn trùng vây
Đôi mắt khép nhốt ngàn thu bóng tối
Ta yêu người như lá úa yêu cây
Mấy mươi năm tưởng đời thôi đã mỏi
Ôm nỗi buồn chìm nổi suốt thanh xuân
Ngờ đâu giữa trần gian im một cõi
Còn có người trong nỗi nhớ chung thân
Đừng thắp sáng hoàng hôn trên trái đất
Hãy nhìn nhau soi thấu cả chiêm bao
Mời anh đến xem mặt trời mới tắt
Hỏi thiên đường giờ xiêu lạc về đâu
Trên vạt áo trắng tinh mùa hạ mới
Mùi lá non thơm ngát mỗi nụ cười
Có loài chim vụt trầm ngâm suốt buổi
Trông theo người tiếng hót ngậm ngùi rơi
Trong như sương và êm như tiếng suối
Trầm như mưa và rũ rượi như nhung
Ta nhớ anh trong gian khổ khốn cùng
Lời chim hót đau trái tình chín rụng