chốn bụi
hạt li ti vũ trụ
rụng trên bàn tay nhăn
cô đơn suốt hành trình
tự tại cười nhân thế
chốn gió
chiếc lá trôi theo sông
bám lên phiến đá buồn
mang nỗi niềm khôn tả
bao kỷ niệm mong manh
chốn biển
con ốc nhỏ trườn mình
băng qua đại dương xanh
sóng vỡ tan ký ức
tròn xoay tiếng vô thanh
chốn trần
con dế mèn run giọng
khu vườn xuân hoang dã
khung cửa đôi chim sẻ
hót mấy tiếng phù du
chốn tôi
những góc lòng bóng tối
soi cổ độ trăng tàn
nhớ về quê hương nhỏ
mùa xuân nghe mênh mang
|