(Tưởng nhớ Bùi Giáng! Dec. 17th,1926- Oct. 7th,1998)
Một mai ai chớ* một mai...
chút duyên tương ngộ ta hoài mùa nguyên thu
em đi còn gợn vòng đau
cõi-người ta dợm bước qua mặt hồ sầu tử sinh
dáng liêu trai nét trinh ngoan
từng đêm đứt khúc giấc nghê thường hoàng hoa
ngực non tóc vờn môi xưa
thôi đành buông xuống bên phôi pha đôi bờ
chiều xưa hồn lạc trăng sao
chiều nay sóng bạc lao xao mặt hồ đời
phím đây từ mười ngón hoang hoài
bài thơ dang dở cũng mây trời xác xơ
yêu ai lỡ nhịp cầu mơ
chút duyên vướng lại trên cành mồ cuồng say
dưới mái tây hiên đợi nắng xuống vai
một mùa đông... sẽ một mùa vui hay buồn
người đi... người đi... hồn còn loang-
loáng qua cõi thực qua triền hư không
ta nay cát bụi hạ vàng
lá hoa cồn*, lá hoa cồn... từ độ mưa nguồn ngàn hoa
nhớ đêm em giũ áo mù sa*
cởi quần phong nhụy cho ta tà huy bay*
Stanton Oct. 26th, 2024 (1:12 chiều thứ 7)
*Lá hoa cồn (tên tập thơ Lá hoa cồn xb 1963 của Bùi Giáng)
*Một mai ai chớ bỏ ai/Chỉ thêu nên gấm sắt mài nên kim (Ca dao Bình Định)
*Em về giũ áo mù sa/Trút quần phong nhuỵ cho tà huy bay (Cảm đề La porte étroite - Gide tặng Sophocle, thơ Bùi Giáng)