THỜI CAMERA
[Tự nhiên nhớ CUỘC ĐỜI VẪN ĐẸP SAO phim làm theo tiểu thuyết của M.Kundera]
÷÷÷÷
Tất cả bắt đầu từ Mùa Xuân năm một ngàn chín trăm sáu mươi tám -1968!
Tiếng bánh xích xe tăng ghê rợn!
Những kẻ quen nhẵn mặt
Quen đến nhàm chán
Ngu và Ác
Ác và Ngu
Không phải dã thú hung bạo mà là dã nhân tự cho mình cái quyền bắt, trói, tống giam và giết công khai và thủ tiêu bí mật
Mùa xuân năm một ngàn chín trăm sáu mươi tám!
Anh đào nở mịn màng
Tuyết long lanh dưới nắng
Không ai dám mở cửa ngắm nhìn
Thành phố bất động im lìm
Khi ấy nàng mới lớn
Mùa xuân năm một ngàn chín trăm sáu mươi tám
Nàng tự thấy mình đã chết
Nàng tự thấy mình luôn ngộp thở
Nỗi buồn dai dẳng
Mắt nhìn xuống tê dại
Cha của nàng
Anh của nàng
Một vài người đàn ông hàng xóm tốt bụng
Bỗng dưng biến mất
Không một dấu vết
Cứ như họ chưa từng có mặt trên thế giới này
Người thiếu nữ tuổi trăng tròn bỗng dưng trầm cảm
Nàng như một cái xác không hồn, một ma nơ canh
Đẹp trong vẻ đóng băng buốt giá...
Thời gian chậm chạp trôi
Mùa xuân năm một ngàn chín trăm sáu mươi tám
Trở thành một thời xa vắng
Những kẻ ngu và ác
Ác và ngu
Vào một ngày đẹp trời bất ngờ biến mất
Bất ngờ in hệt lúc xuất hiện
Cùng tiếng bánh xích xe tăng lạnh lùng ghê rợn
Cả thành phố tê dại trong nỗi ngờ vực
Cả xứ sở tê dại trong nỗi nghi hoặc
Khắp nơi treo biển cấm
Mắt cú vọ sắc lẻm khắp nơi
Camera mắt tròn xoe tàn khốc giăng mắc
Nỗi sợ hãi lặn sâu vào kí ức
Thỉnh thoảng giật mình toát mồ hôi...
Nàng kiếm sống bằng nghề người mẫu!
Cái nghề không cần đến ngôn từ
Cái nghề cần lạnh lẽo
Thân xác lạnh
Gương mặt lạnh
Sống độc thân trong một căn phòng nhỏ
Tuyệt đối thu mình
Vì sợ...
Chàng hoàng tử cứ như từ truyện cổ
Bước ra
Hào hoa
Cũng như nàng luôn sống trong sợ hãi
Ái tình làm nẩy mầm những khát khao nơi bản thể thẳm sâu
Họ có nhau
Và họ cùng sợ hãi
Căn phòng nhỏ
Căn phòng nhỏ như tách lìa những ồn ào thái quá
Họ bên nhau
Nhưng mỗi lần tắt đèn
Mỗi lần đều giang dở...
Người đàn bà rùng mình sợ hãi
Camera đứng tròng trân trối trong đêm
Niềm vui tắt ngấm
Niềm đam mê rạo rực tắt ngấm
Tròng trọc con mắt vô hồn
Đứng tròng xuyên đêm...
Ồ! CHÚNG ỎM TỎI CÃI NHAU...
[Nhân ghé thăm lão bạn già rất mê nuôi vẹt...]
-----
Những con vẹt miên man hót những bài ca tuyệt tự
Những bài ca giọng cao
Những bài ca giọng trầm
Những bài ca phối khí phối thanh trên nền nhịp phách cũ
Đôi khi là những bài ca hờn rỗi ngúng nguẩy cành bổng cành cao
Đôi khi the thé những bài ca chua chát tị hiềm ghen tức
Đôi khi
Đôi khi thôi những bài ca nhục nhằn, ấm ức trộn cùng nước mắt...
Những con vẹt rũ rĩ già nua
Những con vẹt vẫn đẻ ra những quả trứng hiềm nỗi không nở
Trứng thối
Trứng ung...
Đàn vẹt trong lồng già nua hiện rõ sắc màu tuyệt tự...
Vào một ngày đẹp trời những con vẹt trong lồng ngơ ngác
Chúng không có một cánh rừng xa, không có những ngọn núi cao, không có những triền đồi ngút ngát xanh, không có bầu trời lung linh nắng vàng...để nhớ
Để tiếc
Để xót thương những ngày đã mất
Để đủ thảm sầu quyên sinh, tuyệt thực
Chúng không có vời vợi xa miền kí ức
Không có...
Chiếc lồng
Thức ăn
Ánh sáng
Những con vẹt đều nhận từ ông chủ
Những con vẹt không có ngày và đêm
Thời gian ù lì hóa đá
Những con vẹt gần như bị lãng quên
Chúng ỏm tỏi cãi nhau bổng trầm the thé
Ồ chúng cãi nhau mong được ông chủ để ý
Đổi món ăn
Đổi nước uống
Sơn phết lại lồng
Ồ chúng ỏm tỏi cãi nhau
Không có con đầu đàn
Không có
Chúng ỏm tỏi cãi nhau như một niềm sinh thú
Như một lẽ công bằng
Ồ chúng cãi nhau
Và hình như đánh lộn...
TÌNH CỜ
GẶP BẠN CŨ CẢM TÁC
Anh đã có một đời thật đẹp
Như nhiều người ngợi ca lúc tửu nhập ngôn sơn sơn
Nhà đẹp, xe đẹp, vợ đẹp, con đẹp đương nhiên là bồ rất đẹp
Chúa biết mặt và vua biết tên
Tuy chỉ đứng trên vài ngàn người nhưng anh rất oách
Cười rất to...như pháo nổ vang rền...
Tôi với anh vốn là bạn
Gặp nhau là rổn rảng cười đùa
Tôi thích sống ở bên lề, bên rìa, tôm, cua, ốc, ếch...
Tôi không thích vua và chắc vua chả thích gì tôi
Mọi thứ trên đời...đẹp rồi sẽ xấu
Tôi chỉ thích cười
Trở về già tôi thấy mình vẫn vậy
Nhưng thấy anh...quá đỗi là buồn
Ồ hóa ra anh đã cần đến gậy
Tập tễnh đi ít đứng nhiều ngồi...
Tôi lãng đãng đạp xe và chụp ảnh
Thích seo phì và thường nhật cúng phây
Bạn cũ ai còn thì chơi
Bạn mới ai hay hay thì chát chít
Còn anh vẫn nghiêm trang và hoàn hảo
Dự đám tang bất kì ai, anh đều huân huy chương đủ đầy các loại
Anh bảo chơi phây cho nó hư người
Anh bảo seo phì chỉ có bọn choai choai
Vâng thì vẫn thế, tôi và anh vẫn thế
Trời sinh tính bền hơn đá núi
Ai là ai bền vững vẫn là ai
Có thể anh rất xót thương tôi
Và có thể cả tôi và anh đều đáng thương, có thể
Mặc kệ cứ seo phì cho đã
Rồi cúng phây
Cúng phẩy cúng phầy...
GỬI N...
Tên của Bạn chẳng xuất hiện khi nào
Trong tổng quan định hướng
Trong báo cáo gọi là tổng kết
Trong những trang khảo cứu đầm đìa vị và mùi kinh viện, vờ kinh viện, tân kinh viện ẩm mốc hôi sì
Trong những hội nghị nửa trang trọng nửa búa xua vội vã giải ngân quý bốn
Trong những diễn ngôn của các quý ngài mũ áo xênh xang sắc màu đồ chơi bày ế ẩm Hàng mã phố...
Tên của bạn vị phớt lờ cố ý
Trong tổng phổ như từng như đã cuộc hành trình ngán ngẩm nơi thư viện vắng ngắt vắng ngơ hay hàng ve chai hay làng nghề tái chế...
Không sao đâu!
Chữ nghĩa mang tên bạn đâu cần gieo trên những cánh đồng phân lô?
Đâu cần bon chen nơi bàn ghế hội trường cằn cỗi
Đâu cần những mảnh vườn nhân tạo cỏ cây hoa lá nhạt nhòa công nghệ nhân bản in hệt nhau trong vẻ ngán ngẩm
Đâu cần niềm hoan lạc giả vờ
Đâu cần...
Chữ nghĩa bạn sẽ biết cách tìm nơi bén rễ nảy mầm
Trên những ngả nẻo không cần biển chỉ đường lạnh khô
Không cần tiếng vỗ tay theo lệnh đạo diễn giấu mặt
Không cần những diễn ngôn quyền uy ban phát
Không cần giọng kẻ cả sáng choang mũ áo
Không cần...
Chữ nghĩa của bạn theo mạng cuốn đi
Trái đất bảy tỉ người
Bảy tỉ đôi tai
Bảy tỉ cặp mắt
Bảy tỉ khối óc
Bảy tỉ trái tim
Những tấm biển chỉ đường bỗng hóa vô duyên
Những tổng quan bỗng hóa thành nhảm nhí
Những mũ cao áo dài chắc chắn sẽ rẻ tiền
Những diễn ngôn quyền uy hẳn sẽ rơi vào khoảng trống
Vô số những tên tuổi trang kim vàng mã sẽ chung số phận
Vô tăm tích
Tuyệt tự
Thăm thẳm quên lãng thời gian...
Bảy tỉ người trên trái đất này
Bạn có tin
Không phải là đàn cừu ngoan hiền?
Không phải là những con chó nhỏ?
Không phải là những thú cưng?
Không phải là những hạt cát khô rời rã?
Bạn có tin?
Bạn có tin không?
Tên của bạn
Chữ nghĩa của bạn
Vĩnh viễn còn trong kí ức
Bảy tỉ người
Không mủn nát
Bạn đã mở miệng
Thế thôi...