Khi ngày tàn và lâu nữa trăng lên
Ta dò dẫm giữa nghĩa trang hoang lạnh
Đợi loài người trả lại chốn âm linh
Ta đào xới tìm cốt xương đồng huyết
Lũ chuột cú săn đêm buồn vọng tuyệt
Bọn dế giun mừng trẩy hội hò reo
Ta phá đêm sục sạo dưới ánh sao
Tìm một lóng xương vàng, chưa thành đất
Mang về rửa, ta ôm xương ngồi khóc
Ngón tay gầy ve vuốt tuổi mười hai
Đôi mắt đẹp nhìn ta lòng thảng thốt
Hằn vết roi, bật máu trái tim đau
Ta khoét lỗ xuyên xương làm ống sáo
Khi trăng lên lại tìm đến nghĩa trang
Ngồi bên mộ thằng em ta thổi sáo
Âm sáo buồn ru em giấc nghìn thu
Tiếng sáo vọng goi hồn bao đồng đội
Về cùng em, rót rượu cúng ta mời
Này chiến sỹ không mồ bên sông suối
Ly rượu đầy, ta có một lần thôi
Tiếng sáo đêm trăng, thay lời vĩnh biệt
Ngôi mộ em còn lại đất, không hồn
Ta đốt sáo xương, tro làm kỷ niệm
Bay lên em, làm bạn với thiên thần