VÔ ĐỀ
1.
cuối năm trong ngôi nhà vắng
nằm nghe thằn lằn chắc lưỡi
đưa tay chào buổi chiều
trời như qua cơn mưa vội
bất chợt thấy khung hình trống không
ai đã vượt thoát thời gian?
2.
ngôi nhà cũ
cặp bình xưa
ngày sụt sùi vắng lạnh
nhang tàn hư ảo ẩn nấp
bên này giấc mơ đi lạc
gặp lại tôi giữa ban sơ
3.
ngày trầm ngâm ngậm hạt
giấc trưa bồ đề tâm
thảng thốt tiếng chim vỗ cánh
vỡ chiêm bao
gió vẫn vẫy tay
lâu hơn mãi mãi
4.
hụt hơi rượt bắt cái không tưởng
gục xuống bên bờ
trong cơn hôn mê bí ẩn
nghe người dàn dựng bữa tiệc
đầy kịch tính
cho hội nhà thơ quá vãng
5.
choáng ngợp trong bức tranh rối nùi
ráp nối từng khoảnh khắc
tùy tiện cảm hứng
trôi trong cõi xa lạ
không mong đợi
vô tình đuổi kịp thời gian
NHƯ RẠ
tôi mọc ra từ đám rạ sau mùa gặt
lầm lũi trong đêm mưa bão
lang bạt trôi theo lục bình ̶ ̶ ̶ mẹ tôi hoài niệm
những khoảnh khắc năm thìn
trên dòng biến động
khi ngó bóng mình tan chảy dưới ánh đèn dầu
·
cơ duyên kỳ bí chập choạng nắm bắt
ngẫu nhiên từng phút giây
vụt hiện vụt thoát biền biệt một đời
qua khe hở định mệnh mù mờ
qua những đường chỉ tay rối bời ̶ ̶ ̶
phác thảo tác phẩm sắp đặt của thượng đế
·
một ngày thượng đế bỏ lại sau lưng hoạt cảnh thô bạo
chống gậy tre đi về phía rừng nguyên sinh
khập khiễnh đếm từng bước vô định
tôi vươn mình nhảy ra từ đám rạ phân hủy
nhìn khung thời gian kéo dãn
không đủ dung chứa nỗi đau dằn vặt
·
trằn trọc trong vùng u minh nguyên thủy
mẹ tôi câm lặng chờ dông bão đi qua
đánh dấu giấc chiêm bao nhiều biến khúc
bằng những giọt nước mắt xốn xang
từ khuôn mặt trăm tuổi khắc khổ ngẩn ngơ ̶ ̶ ̶ như rạ
vẫn đợi ước vọng nảy mầm trên xương cá.