Đôi lúc tôi buông thả
Từng khoảnh khắc phí phạm
Khi cánh đồng ngập hương
Vàng trăng
Đôi lúc tôi ngu ngơ
Hờ hững mầm xuân hẹn
Ngày qua mau
Vô hồn
Đôi lúc tôi mất bóng
Giữa đám đông
Những ngón tay đơn độc
Lạnh tìm
Đôi lúc tôi ngủ quên
Cơn mê trần thế
Có ánh mắt trẻ thơ
Nhìn tôi hồn nhiên
Đôi lúc tôi lỗi lầm
Không mong người tha thứ
Dằn vặt chính mình
Khắc khoải giọt đàn khuya
Đôi lúc tôi tràn trề yêu
Cõi người thường lộng lẫy
Vòng tay đời bao dung
Tôi trong lòng kén
Nòi tình