Cuộc sống đã dành cho chúng tôi căn phòng này
một khung cửa mở bên vòm long não
màu lá xanh sẫm dưới bụi mờ . . .
*
Có đêm tôi mở cửa ra đường
nghe tiếng thì thầm trong hàng cây
tưởng tới những người đã khuất
những mặt đất những cánh rừng những năm tháng đi qua
cứ mất hút dần đi và sinh sôi như kỷ niệm.
Chúng tôi sống
với niềm vui với nỗi khổ tâm không che giấu
không trưng ra màu phấn son, đánh bóng sự thật
và những ảnh hình của ngày mai
không ngừng rung động lòng tôi
không ngừng bước theo ánh sáng một ngày
vàng óng những thanh âm
dưới bóng những nhịp cầu
những bàn tay đặt lên bờ bến mới.
*
Cuộc sống đã dành cho chúng tôi căn phòng này.
Ở nhiều nơi
cuộc sống còn chưa có chỗ trú.
Cho nên thấp thoáng sau màu xanh những chiếc lá óng ánh
những sân ga dọc ngang những người tứ chiếng
những cánh đồng khô nứt, cơn lũ réo dưới trời xám đen
những lời nói ồn ào
những kẻ ngoảnh mặt
những lời nói ồn ào và những kẻ ngoảnh mặt
giữa khi trong đêm cỗ máy còn rít lên
loang ra trên sàn vết dầu bẩn
những chuyến xe buýt chạy bằng than,
băng qua trời mùa đông
những chiếc xe ngựa với điệu nhạc loong coong
và tiếng cười những đứa trẻ tròn như hạt mít
những bàn tay im lặng
nghiêm trang đặt lên những đòn bẩy mới
rọi xuống lòng tôi
thầm nói cho tôi biết
không ở nơi nào cuộc sống chịu dừng chân.
*
Cuộc sống đã dành cho chúng tôi căn phòng bình dị này
nhiều lớp vôi bong đi
bày ra những màu sắc những hình thù kỳ dị.
Nơi ấy, chúng tôi sống và yêu nhau
Nơi dưới mái hiên xưa những cánh dơi
trong ánh chiều chập choạng
nhắc đến hôm nay với bao điều cần nghĩ
về những đổi thay hàng ngày dưới bầu trời kia.
Và, mùi hương cùng sắc xanh hàng cây long não
còn soi chung bóng một nụ cười.
*
Những căn phòng những khung cửa mở
những cánh bay phát sáng dịu dàng.
4 - 1980