Tiếng kẹt cửa
Vọng trong cơn mơ thành tiếng sét
trên giường cũ
mặt đất rộng lại về
mùi ruộng ải dâng mưa mù mịt
quyện vào mồ hôi chiếu chăn
phận cò
chìm trong màn trũng
thoai thoải sá cày vừa gối
phù sa bồi ngập lỗ tai
lòng tay lao xao tôm cá
người đi sạt đất lở bờ
cố trấn tĩnh và nhớ trong mê sảng
trước tiếng sét là tiếng cuốc
trước nữa là cây bén xuống vực sâu
tiếng sét đi không còn vọng
thông với vực sâu lối hẹp
tiếng kẹt cửa réo vang
mở con đường.
Mùa hạ rất gần
Những lối đi ngạo nghễ
Cả bức tượng phong kín mùi trầm bỗng chốc mất tăm
Mưa phùn hít thở
Che miệng anh, em nói:
- Đừng hát nữa lời ca thành thán khí!
Mất hứng
Buông theo lưỡi cày đang trôi trong sương
Từng chiếc sừng trâu nhô từ hốc tối
Đội đất lên cho cỏ mọc
Thổi hơi ẩm vào nơi mục rã
Những vong linh vật vã đòi tái sinh
Đuôi chó phất cờ ngõ nhỏ
Ngôi nhà nằm mơ được khoác lên mình một ngôi nhà khác
Chim chóc nghe lách cách giữa thân cây tiếng viên đạn lên nòng, nấp vào đám mây bị quay vàng trong hoàng hôn chảo lửa
Con hà sặc khói hun mở miệng luận về sự bất tử của nước và thoáng chốc con thuyền
Con gấu ôm trọn tổ ong buông mình từ đỉnh cây xuống nơi giăng bẫy
...
Những con trâu gồng mình ngập đất
Dây chão thời gian kéo căng
Nổ tung nền đất cứng
Lửa bốc cao từ những đám mây
Vong linh được hỏa thiêu lần cuối
Ai đang dang tay
Nói mãi không thành tiếng
Đất mở
Cuộn chảy
trong tiếng gào những dải phù du
đáy sông quặn thắt chưa hết sáng
hoàng hôn ngậm chặt ánh ngày
lửa co giật
sụ̣c sôi mầm nụ
đỉnh cây ngùn ngụt bốc cao
Căng ngang trời cánh chim
cho ngữ nghĩa trị vì mặt đất
nơi mặt gió gặp đỉnh đồi cúi gục
hang tối phà bí ẩn với sương mai
ao chuôm tìm hướng lên trời
dòng sông vừa chảy
vừa sinh nở
Vòng tay sóng khỏa rộng
nô đùa bồng bột trẻ thơ
mặt nước bỗng thành phế tích
Em dựng lại mặt trời đã vỡ
Trôi ...
Trôi qua vô cớ lặng im
ngọn bấc cạn
muội dầu trăng trối
thoảng nghe thang thuốc phân trần...
Bông hoa mở
bùng vỡ những khoảng đất rộng.