1. Câu hò đồng ruộng
Ai giấu dòng sông chảy xiết trong câu hò đồng ruộng
Sao giọng cô Tư ru con nghe nghèn nghẹn
Mưa tí tách rơi trên bụi chuối sau hè
Tôi nhìn trộm vào đôi mắt má - âm u bầu trời lộn ngược
2. Thủ thỉ với bông điên điển
Điên điển, điên điển vàng đến rối lòng
Bập bềnh trôi nổi theo mùa lũ đồng bằng nước trắng xóa
Em chèo xuồng ba lá chống trời nuôi hi vọng
Vớt chùm bông quàng cổ, xuống câu hò vắt ngang cánh rừng tràm
3. Thương là thương người ấy
Chạy mãi trên đồng vắng, đường trắng
Có ai cắn nát trái cam mặt trời
Có ai chọc khẽ vào tim nhói buốt
Thương là thương người ấy
Đầm xa ếch lẻ bạn kêu chiều
4. An Giang
khuya miệt vườn bao ngọn đèn dầu chao đảo
tiếng đàn kìm dấm dẳng bật tim thương
cá linh nhảy ghe loang loáng sắc trắng bạc
nhớ đêm rằm em tắm ướt bãi trăng ngà
con hổ gầm năm nảo năm nao
sấm động truyền thuyết
phương Nam phương Nam
đất lành chim đậu
khói đốt đồng còn cay cay con mắt
câu hò sông nước mênh mang
áo bà ba chân đất
yêu nhau chân thật
sá chi nắng xối mưa dầm
thả xuồng ba lá xuôi con nước
khúc huê tình vương vương bờ bụi
về An Giang bông điên điển nở vàng rối lòng
chạm khẽ vào em, hư tưởng hương quê
An Giang xanh màu mây huyền thoại
bảy ngọn núi - bảy cột trời sừng sững.