Ủng hộ VCV
Số tác phẩm
28.861 tác phẩm
2.760 tác giả
743
123.239.140
 
Bác Ba Phi : Chuẩn bị một chuyến du hành vũ trụ
Anh Động

Mặt trời lên mỗi lúc một cao. Nắng đổ gay gắt. Lũ chim rừng lặng tiếng êm hơi chui rúc vào những lùm cây tán rộng. Nắng nở những bông lửa rưng rức nhún nhảy trên ngọn tre. Không gian nóng bức tựa một lò nung khổng lồ. Cây rừng U Minh lả ngọn, xếp lá rầu ỉ. Trong không khí vô cũng oi bức nhưng không dứt tiếng sáo ngân ran ran của đám ve sầu. Ông cháu bác Ba Phi mệt phờ tưởng chừng không còn không khí để thở. Vậy mà con ếch bà mắc câu dưới đìa cứ "đàn" hết bản nầy sang bản khác. Tiếng đàn của ếch rơi trên nước nghe âm ba gợn sóng. Bài ca "Dạ cổ hoài lang" của bác Ba  đã chấm dứt tự bao giờ mà con ếch cứ cất lên những tiếng đàn não nề bi đát như oán như than, có lúc lại ấm ức tỉ tê tựa lời nguyện cầu tuyệt vọng. Ếch đàn không biết mệt mỏi, quên cả nghỉ trưa, bất kể đau hàm. Càng đàn ếch càng thấm thía nỗi nhục của "một nhà nghệ sĩ" nổi danh đã phạm vào cái tội đi ăn trộm rùa. Rồi tất cả cái đau đớn, nhục nhã kia nó tập trung miết vào một chỗ... cạnh quai hàm. Ếch muốn bứt phăng đi cung đàn vướng vít, dứt bỏ hẳn kiếp đời nghệ sĩ tài hoa nầy, nhưng vì sáu sợi dây chì chắc chắn quá, lưỡi câu móc vào hàm sâu quá, khó đứt nổi.

 

Thằng Đậu  nằm gác đầu lên đùi ông nội ngủ say tự bao giờ. Bác Ba Phi cũng thiu thiu mơ màng. Ngoài trời nắng cứ đổ hầm hập. Không gian yên lặng tựa hồ như trời đang nín thở.

Bỗng từ phía biển có một vầng mây đen kịt ùn ùn kéo đến. Vầng mây trông thật quái dị ! Mây cứ sà thấp gần ngọn cây mà bay tới. bác Ba  giật mình choàng dậy, làm thằng Đậu cũng chới với bò theo. Hai ông cháu kẻ cắp dáo, người cầm mác, đứng thủ thế.

 

Vầng mây đen hung hăn bay đến ngay đầu ông cháu bác Ba Phi. Chừng xem kỹ lại cả hai bật cười và ném dáo, buông mác xuống đất. Té ra đó là một bầy rồng bay đi tìm nước ngọt để lấy làm mưa. Bầy rồng có tấ cả là chín con, chúng lần lượt bay qua, một con rồng cái chửa mang cái bụng nặng nề bay sau chót. Con rồng chửa trông thấy đìa nước ngọt của bác Ba Phi nó thèm nhểu nước miếng, thè lưỡi liếm mép lia lịa. Bác Ba  hiểu ý ! Con rồng chửa đã chấm điểm cái đìa nước của bác Ba  rồi. Bác gật đầu mỉm cười bí mật...

 

Quả đúng như ghị. Bầy rồng bay đi luôn, chỉ có con rồng chửa tách đàn quay trở lại. Sau khi lượn một vòng thật nhặt, con rồng chửa liền lao mình trườn sát xuống mặt đìa thò vòi nếm thử nước rồi cất lên liếm mép, gật đầu.

 

Hơi gió của rồng bay qua gây thành trận cuồn phong liệt bổ. Tóc trán ông cháu bác Ba Phi dựng đứng. "Nghệ sĩ ếch" dưới đìa thất kinh vọt thẳng lên cao, nhào lộn đầu một cái. Thế là cả sáu sợi dây nhợ câu bị đứt ngang.

 

Thấy ếch sẩy câu, ông cháu bác Ba Phi bứt đầu, đấm ngực, chửi bới con rồng chửa phá đám. Thằng Đậu cung tay, giọng hầm hừ:

 

- Con sẽ bắt rồng gỡ vẩy làm móng đờn khảy chơi.

 

Bác Ba  cũng giận dữ:

 

- Ông sẽ bắt rồng mổ bụng lấy trứng luộc ăn.

 

Có lẽ con rồng chửa không hay biết gì đến sự phẩn nộ của ông cháu bác Ba Phi, nên lượn một vòng nửa và nó cứ hí hửng, gật gù cái đầu, nhếch mép cười tỏ vẻ khen cái đìa nước ngọt toại ý. Ông cháu bác Ba Phi vội vã kéo đoạn nhợ câu ếch bị đứt đánh thành cái khuyết, căng vòng tròn qua đầu nhánh chà trên đìa. Hai người làm xong, cũng kẻ cắp dáo, người cầm mác đứng núp sau bụi tre xiêm, quyết bẫy cho được rồng để thế mạng cho con ếch.

 

Con rồng chửa đảo lại một vòng nữa. Lần nầy rồng sà xuống thật sự. Với tư thế của một kẻ trộm, con rồng chửa vừa cắm vòi xuống đìa nước ngọt của bác Ba  liền hút lấy hút để. Nước đìa giựt xuống trông thấy. Rồng mê hút nước, nó biết đâu là sự nguy hiểm đang bao vây vòng quanh bên cổ mình.

 

Thấy đầu rồng đã lọt trọn vào tròng, bác Ba  liền cầm mác xông tới nạt lớn:

 

- Rồng !

 

Con rồng chửa giật mình, quật đuôi ngang, ngẩng đầu bay vút lên định trốn chạy. Nhưng nó có chạy đường trời cũng không thoát nổi vì chiếc vòng đã siết chặt cổ nó rồi. Rồng vùng vẫy quyết liệt. Bác Ba Phi sợ đứt bẫy, lao tới nắm đuôi rồng. Rồng vung mình, đập đuôi quăng bác bê qua, bê lại. Chiếc quần lưng vận của bác bị sút, bác càng lính quýnh, một tay nắm lấy lưng quần, một tay câu cứng cạnh đuôi con rồng mà chịu.

 

Thấy ông nội lâm vào tình thế bất lợi, thằng Đậu vừa mắc cười vừa thương hại, nó chụp vội lấy cây mác nhảy tới chém bổ vào cổ rồng. Lưỡi mác chạm vào lớp vẩy rồng một cái "soảng" liền dội ra. Đậu nghe hai bàn tay ê ẩm. Nó ráng vớt thêm một mác nữa. Nhát nầy chẳng những cổ rồng không bị hề hấn gì, mà ngược lại sợi nhợ bẫy đang siết cổ rồng bị đứt tuốt. Con rồng thoát nạn, lừng lựng bay lên. Bác Ba Phi bị rồng lôi theo, hai chân từ từ hổng mặt đất.

 

- Nắm chân ông nội ghị xuống, bớ Đậu !

 

Tiếng ông nội thét thất thanh làm thằng Đậu quýnh hồn. Nó thấy con rồng đang cất đầu lên khỏi ngọn cây, kéo ông nội theo hổng chân khỏi mặt đất. thằng Đậu nóng ruột quá, chạy theo nắm chân ông nội lôi lại, phần sức nó yếu, thân thể nhẹ xều, phần một tay mắc cầm cây mác của ông nội, Đậu chỉ nắm chân ông được một tay. Cuối cùng nó cũng bị rồng lôi hổng giò. Nó cố ngóe chân kẹp lấy ngọn cỏ chịu lại. Dần dần kẹp vào ngọn tre, rồi sau đó kẹp vào những ngọn mù u, cây dừa. Cuối cùng nó chỉ kẹp khơi khơi trên thinh không lấy lệ. Bác Ba  và thằng Đậu đã hoàn toàn bị con rồng chửa lôi bay lên mỗi lúc một cao.

 

Bác Ba Phi nắm đuôi rồng. Thằng Đậu nắm chân ông nội, hai ông cháu cứ đeo tòn ten tựa thả diều giấy. Những bụi tre, những ngôi nhà qua tầm mắt nhìn của họ, bắt đầu tròn lại. Bờ ngang liếp dọc bắt đầu vuông vức tựa những ô bàn cờ. Cây vườn màu xanh đậm, đồng cỏ màu xanh lơ, nước sông màu đen thẫm, nước lung màu đen chì... Gió thổi hù hụ qua lỗ tai, mây vướng vùn vụt vào mặt. Ông cháu bác Ba Phi nhìn xuống thấy xóm làng mỗi lúc một lùi xa mà trong lòng bồi hồi đau xót. Thằng Đậu vô cùng sợ hãi, tay cắp cây mác cán dài, tay nắm chắc chân ông nội, rên rỉ:

 

- Làm sao bây giờ, hở ông ?

bác Ba Phi bên trên vẫn bám chặt đuôi rồng, tuy gan ruột cũng đang lộn hết lên cổ nhưng cố giữ giọng bình tỉnh để động viên cháu:

 

- Yên chí ! Ông cháu mình du hành vũ trụ một chuyến chơi !

Anh Động
Số lần đọc: 2695
Ngày đăng: 19.09.2004
[ Trở lại ] [ Tiếp ]
In tác phẩm Góp ý Gửi cho bạn
Cùng thể loại
Nơi cuối đường - Nguyễn Thị Diệp Mai
Mảnh vụn - Ngọc Hiệp
Chim Nhạn trở về - Nguyễn Thị Diệp Mai
Lửa cháy phía Phương Thành - Nguyễn Thị Diệp Mai
Đại ca Bầu - Nguyễn Thị Diệp Mai
Quên - Thu Trang
Hư ảo cuộc đời - Thu Trang
Quê ngoại - Thu Trang
Ông Mười - Nguyễn Trọng Tấn
Con khỉ nhà 3B - Thảo Bích
Cùng một tác giả
Ánh lửa Chông Nô (truyện ngắn)
Mũi lấn (truyện ngắn)
Tiếng bước chân (truyện ngắn)
Chung kết (truyện ngắn)
Tiếng đàn (truyện ngắn)
Thuốc đắng (truyện ngắn)
Chớp lửa đêm giông (truyện ngắn)
Cách chim không mỏi (truyện ngắn)
Đường còn xa (truyện ngắn)
Qua sông (truyện ngắn)
Khói lam vắt vẻo (truyện ngắn)
Trăng tháng chạp (truyện ngắn)
Hàng rào sậy (truyện ngắn)
Bến cũ (truyện ngắn)
Khai đập (truyện ngắn)
Qua cơn bịnh (truyện ngắn)
Suối nắng (truyện ngắn)
Khơi mạch (truyện ngắn)
Bên hàng Cù Oanh (truyện ngắn)
Tiếng trống Sampô (truyện dài)